Từ Tư Kiều bị thái độ của Phượng Tử Hề kích thích, ngọn lửa vốn đè dưới đáy lòng, bùng lên một cái, trong mắt đã đỏ rực tựa như là mãnh thú đang phát cuồng, giọng rống gào lên: "Phượng Tử Hề, đừng tưởng rằng mới thắng có một lần liền chả coi ai ra gì!" 
Phượng Tử Hề tỏ vẻ cạn lời, người này bệnh không nhẹ đâu! 
Có bệnh phải trị! 
Cô nhẹ nhàng lắc đầu, không muốn nói nhiều với kẻ điên, xoay người rời đi. 
Nhưng mà, mới đi được một bước, Từ Tư Kiều đã duỗi tay nắm lấy ống tay áo của cô. 
Tai Phượng Tử Hề vừa nghe, lập tức giữ chặt tay đối phương, làm một chiêu quăng qua vai vô cùng xinh đẹp mà ném cô ta lên đất. 
Ngay sau đó, một tiếng ‘ a ——’ thảm thiết vang lên trong không trung. 
Mọi người ở phía xa không hẹn mà cùng nhìn về phía này, chỉ thấy Từ Tư Kiều chật vật nằm bò trên mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, khóe mắt ẩn hiện nước mắt....... 
Cô ta dường như đã nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn ra rồi. 
Vết thương vừa mới tốt hơn một chút, bây giờ lại càng thêm nghiêm trọng! 
—— 
Văn phòng đội trưởng 
Dạ Lăng Mặc đứng bên cửa sổ, nhìn thấy cảnh này, môi mỏng gợi cảm khé gợn lên độ cong khó thấy. 
Đường Hạo Vũ gõ cửa đi vào, thấy Dạ Lăng Mạc đứng phát ngốc ở kia, nhấc chân đi qua: "Xem cái gì thế?" 
Dạ Lăng Mặc nhấp miệng không đáp, đôi mắt đen láy ấp ủ tia cảm xúc khó hiểu, cô rốt cuộc là ai? 
Đường Hạo Vũ thấy gã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-quan-bi-ong-xa-kieu-ngao-sung-co-thoi-han/1256705/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.