Bốn ngày đi đường cuối cùng cũng đến nơi. 
Lúc này, đám người Thủy Lung vẫn ở khu vực thuộc về lãnh thổ của Tây Lăng quốc, nhưng rất xa, xa hơn thành thị. Ở đây có mấy sơn thôn, cùng với một số kẻ có trang viên và Lan Viễn sơn trang. 
Lan Viễn sơn trang có chút danh tiếng ở đây, nghe nói chủ nhân của tòa sơn trang này không phải là thường nhân, mà là người trong giang hồ. Tóm lại, thế lực của người giang hồ, người dân bình thường và thương nhân sẽ không đến giao thiệp, thế nhưng hôm nay có không ít người tụ tập dưới chân núi Lan Viễn sơn trang. 
Bên ngoài một quán trà nhỏ, đơn sơ, dùng vài cái bàn ghế để trang trí, xem bộ dạng như buôn bán nhỏ. Chuyên bán nước trà kém chất lượng và đồ ăn sáng quê mùa cho người qua đường mua. 
Lúc này, hầu như đã chật chỗ, người ngồi ở chỗ này đa số đều là nữ tử giang hồ, cử chỉ tương đối tùy ý. 
Quần áo của đám người ở bên trong nhìn liền biết không phải người bình thường, ví dụ như phía bốn người kia. Bốn người kia nhìn mặt liền phân biệt được địa vị cao thấp. Hai người ngồi, hai người đứng. Hai người ngồi có một nam một nữ, nam nhân có da mặt trắng nõn, mặt mày tuấn tú, là một chàng trai thanh tú, bộ dạng tự do, có chút kiêu ngạo, rõ ràng có bối cảnh thân phận không thấp. Cho nên mới có thể tạo nên khí chất ưu tú như vậy. 
Bên cạnh hắn là nữ tử ước chừng mười lăm, mười sáu tuổi, bộ dạng còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-han-phi-manh-phu-duong-thanh/4316890/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.