Số ca bệnh tăng rồi giảm, tình hình tưởng là ổn định lại bất ngờ phát hiện ổ dịch mới... Cứ như vậy, cô và Shuu đã không gặp nhau 5 tháng. Những liều vắc xin đầu tiên được ưu tiên tiêm cho các nhân vật chủ chốt của đất nước, dần dần mở rộng cho người dân.
Ngày hẹn trở về của Shuu sắp đến gần thì một chuyện không hay xảy đến: Anh chàng nhiễm bệnh!
Nếu một ngày bình thường như mọi ngày thì chả có gì đáng nói, một khi có điểm bất thường thì chắc chắn có vấn đề ở đâu đó.
Hôm đó, Shuu không gọi điện thoại trò chuyện với cô như thường lệ mà chỉ nhắn tin, cũng không nhắn nhiều.
Ngày hôm sau nữa cũng vậy. Cô thấy lạ nên dò hỏi thì anh chàng chỉ đáp qua loa rằng không tiện nói chuyện. Mãi cho đến ngày thứ ba....
(Nè! Anh lạ lắm đó nha! Mọi ngày đều là anh nằng nặc gọi để nghe giọng của em, mấy ngày nay có chuyện gì không tiện mà anh không gọi? Có họp hành thì cũng có giờ giấc chứ! Anh có chuyện gì giấu em đúng không?] -
Cô nhắn một tin dài, chất vấn. C
[Em đừng nghĩ ngợi nhiều! Anh chỉ là ở chỗ đông người không tiện...]
[Không tiện? Anh biết câu này không? "Muốn thì tìm cách, không muốn thì tìm lí do". Anh đừng xem em là đồ ngốc như vậy!]
(Anh không hề có ý đó, Kei!]
(Vậy chứ ý anh là gì? Anh nói xem!]
[.]
[Cho anh 5 phút để thu xếp gọi cho em! Không thì hậu quả anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3738762/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.