Sau khi chuyển sang nhà mới, cô bắt đầu tăng ca và đi làm thêm (để có tiền trả nợ 😭). Không thể đi chơi thường xuyên, cô chỉ có thể gặp anh chị và Jasmine qua điện thoại. Và lần gặp mặt đầu tiên của cô với em bé Rosie cũng bất ngờ diễn ra vào một buổi sáng đẹp trời trên điện thoại!
Một ngày trời đẹp, cô dậy sớm vui vui vẻ vẻ dắt xe đi làm. Đi qua cổng, cô gửi chú bảo vệ một lời chúc tốt lành. Chân vừa đặt lên pedal chưa kịp đạp thì có chuông điện thoại. Cô bất ngờ tự hỏi là ai mà liên lạc sớm như vậy, nào ngờ là chị.
“Buổi sáng tốt lành, chị yêu!”_ Cô nhanh chóng mở lời ngay khi bắt máy.
“Chào em, Kei chuẩn bị đi làm đó hả?”_ Cô nhanh mắt nhận thấy điều khác lạ, chị không ở nhà.
“Dạ. Chị… đang ở đâu vậy ạ?”_ Chẳng lẽ chị vào viện rồi?
“Ừ! Gọi cho em sớm như vậy là để cho em xem…”_ Camera điện thoại di chuyển ra xa rồi dịch sang bên cạnh.
Cô thấy chị đang nằm trên giường bệnh viện, bên tay trái chị đang chuyền nước, bên tay phải là một cục bông nhỏ nhỏ màu hồng. Camera zoom lại gần cục bông nhỏ…
“Wow…” _ Cô nhanh chóng bịt miệng để che đi âm thanh phấn khích có thể làm em bé giật mình.
Em bé trắng trẻo, hai má đỏ hồng đang nhắm mắt ngủ say. Đôi hàng mi lưa thưa nhưng sợi nào ra sợi nấy, đôi mày dài mảnh như được vẽ, cái mũi nhỏ xíu, cái miệng nhỏ xíu… Thật muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3575779/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.