Buổi chiều, anh đưa cô đi xem nhà mới, nếu cô đồng ý thì sẽ chuyển ngay trong đêm. Thật ra như vậy thì quá gấp rút, nhưng mà hiện tại cô không dám ở lại chỗ cũ, ở nhà anh tiếp tục thì cũng không hay.
Nơi ở mới là một phòng ở tầng một của một chung cư, có bảo vệ, có cổng rào. Mùi nước sơn phảng phất, có vẻ vừa mới được sơn lại. So với nơi ở cũ, căn phòng này rộng rãi hơn, thoáng hơn, còn có ban công để phơi quần áo. Nhưng mà, chắc không rẻ đâu!
_ Em thấy sao? An ninh ở đây rất tốt, đi về em nên chào bảo vệ để họ nhớ mặt em. Từ đây tới chỗ làm của em cũng chỉ mất 15 phút đi xe đạp.
_ Dạ, mọi thứ đều rất tốt… Có điều… em sợ thuê không nổi anh ạ! Haha… _ Cô gãi tai cười ngượng.
_ Anh đã đóng tiền nhà một năm, hợp đồng cũng đã ký. Nếu em đồng ý dọn đến thì anh là chủ nợ của em, có thể cho em trả góp. _ Anh ngước nhìn trần nhà, nói nhẹ bâng.
Nói là dẫn cô đi xem nhà nhưng thật ra chuyện gì anh cũng quyết định cả rồi, cô có lựa chọn nào nữa đâu!
_ Anh cứ như vậy… _ Cô sợ mình sẽ ỷ lại vào anh mất.
_ Hửm? _ Anh cúi đầu nhìn cô, hỏi.
_ Anh nên để em tự làm mọi việc chứ! Có như vậy mới không bỡ ngỡ… _ Nếu một ngày nào đó không có anh thì cô phải làm sao?
_ Anh không yên tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuon-toi-vi-sao/3575778/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.