Lời này nói thật sự là ngoài ý muốn.
Lời đã đến khóe môi, Tang Trĩ lại thu về. Cô giương mắt nhìn đồng hồ treo tường, lúc này mới hơn 4h30 một chút, còn gần 1 tiếng nữa mới đến 5h30.
Chút cảm xúc chờ mong nho nhỏ nhảy múa trong lòng, trộn lẫn cùng vài tia khẩn trương. Nhưng rất nhanh cảm xúc ấy nhất thời xẹp xuống khi nghĩ đến việc vừa đáp ứng Ân Thực Như.
Tang Trĩ có chút khó nói lên lời, nhưng lại cảm thấy lật lọng là không tốt, nhìn về phía Ân Thực Như, bộ dạng cực kì do dự.
Thấy cô mãi không đáp lại, Tang Diên lại mở miệng: “Nhóc có nghe anh nói gì không?”
Tang Trĩ chậm rãi a một tiếng, giống như không nghe rõ. Tang Diên miễn cưỡng nhẫn nại một chút, lặp lại: “Anh nói, chút nữa Gia Hứa sẽ qua đón em. Tầm 5h30. Khi nào cậu ấy qua sẽ gọi điện cho em, giờ cứ đợi ở trường.”
Tang Trĩ: “5h30 ạ?”
Tang Diên: “Ừ. Còn có, hôm nay nhớ thành thật, ngoan ngoãn một chút, đừng gây phiền phức cho người khác.”
“...” Tang Trĩ muốn phản bác.
Tang Diên lại nói nhanh một câu: “Thôi, anh đang vội, cứ thế đi!” Sau đó liền cúp máy không thương tiếc.
Loa truyền đến âm thanh cúp máy từ đầu kia, Tang Trĩ để di động xuống, không nói gì nhìn màn hình. Cô cất di động vào túi, nén giận thu gọn sách vở, khoác lên lưng, sau đó khập khiễng đi tới cửa.
Ân Thực Như tới kéo cánh tay cô.
Đi được một đoạn. Nhớ đến chuyện lúc trước, Tang Trĩ nghi ngờ hỏi: “Cậu không phải lại tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-khong-the-giau/863062/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.