Tới gần ngày xuất ngoại còn hai tuần, hai bên bố mẹ cũng tranh nhau để bọn họ về chỗ mình ở.
Hai người không có cách nào, ở Hứa gia một tuần rồi lại tới Tần gia.
Một ngày, Tần An Nhiên đang đứng trên ban công nhà mình cho từng viên kỷ tử vào bình thủy tinh. Đầu kỷ tử rất lớn, viên đầy đặn, màu đỏ làm nổi bật ngón tay trắng nõn của cô.
Cô chuẩn bị mang một bình ra nước ngoài, đã nhiều năm như vậy nhiều hành động cô không còn cố chấp nữa, nhưng ngâm kỷ tử hoa cúc là thói quen vẫn không đổi.
Đang làm, cảm thấy cổ hơi chua, cô ngẩng đầu lên chuyển động chút. Bỗng dưng, thấy hành lang trước mắt giữa ánh sáng mùa hè vẫn giống như trước. Trong thoáng chốc trở lại sáng sớm lớp mười đó, thiếu niên kia đem ăn kem giữa mùa thu đông gió lạnh đang đi ngang qua từ trước mặt.
Anh kiêu ngại lại làm người khác ghét, nhưng cũng sẽ hỏi cô có muốn ăn kem không.
Cô ghét và không thích, nhưng cũng sẽ nhắc anh ăn lạnh không tốt với dạ dày.
Bỗng nhiên, động tác trên tay cô dừng lại, đầu ngón tay đang cầm kỷ tử bóp một cái.
Hành động của anh, bây giờ đã rất dễ hiểu rồi.
Nhưng, từ nhỏ đến lớn tại sao cô lại quan tâm anh như vậy ?
Tần An Nhiên còn nhớ ngày đầu tiên cô và Hứa Giác biết nhau, cũng là ngày đầu tiên bọn họ ngồi cùng bàn nhau.
Khi đó đầu Hứa Giác không cao, nhưng tính cách lại dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-cung-chieu-em/2346213/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.