Sau khi tốt nghiệp, mấy ngày này chuẩn bị đi ra nước ngoài Tần An Nhiên và Hứa Giác vẫn luôn chờ ở Hiệt Tú. Hứa gia tặng bọn họ một nhà ở trung tâm thành phố coi như quà tân hôn, nhưng thỉnh thoảng bọn họ vẫn quay lại nhà ngang.
Một ngày, bọn như thường đến nhà bà nội Hứa ăn cơm. Dừng xe ở đầu hẻm, hai người đi tới trong hẻm.
Tháng 7 nắng gắt nóng, thời tiết nóng bức không tiêu tan. Nhưng vừa đi vào trong hẻm, bởi vì mặt trời không chiếu tới có cảm giác mát tạt vào mắt. Giống như một ốc đảo trên sa mạc, con hẻm cũ kỹ chật trội này cho dù đi qua bao nhiêu lần vẫn khiến Tần An Nhiên cảm thấy vui mừng nhưu cũ.
Tay cô được Hứa Giác dắt, trong lúc lơ đãng quay đầu nhìn anh một cái. Vẻ ngoài Hứa Giác đã trở nên góc cạnh rõ ràng, đường viền hàm gọn, đường nét mặt bên trơn mượt rõ ràng, từ trong ra ngoài hiện lên vẻ trầm ổn tuấn dật. Chẳng qua là mặt mày đúng lúc lờ mờ dưới bóng tối nên vẫn còn mấy phần khí thế bướng bỉnh thời niên thiếu.
Lúc đi tới cửa cầu thang, bỗng nhiên Tần An Nhiên lên tiếng : " Hứa Giác, anh cong em lên đi. "
Hành lang yên tĩnh, giọng cô cũng rất nhẹ.
Hứa Giác vừa mới bước lên bậc thang đầu, dừng bước, không hiểu quay đầu lại : " Sao đột nhiên muốn anh cõng ? "
" Từ trước giờ anh chưa từng cõng em, đại hội thể dục chân em bị chuột rút anh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-cung-chieu-em/2346211/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.