Tần An Nhiên không đoán được ý của anh, chần chừ một chút nói : " Em không phải đã nói với anh, tối nay em đi ăn cơm cùng với bố mẹ anh sao ? "
Hứa Giác gật gật đầu : " Ừ, cùng đi. "
" Anh đi làm gì ? "
" Ăn cơm đó. " Giọng điệu đúng lý của Hứa Giác.
" Nhưng mà... Bọn họ chưa nói gọi anh. "
Dường như lời này khiến Hứa Giác cười : " Con ruột còn không thể đi ăn cơm cùng ? "
Tần An Nhiên nhìn anh, nhấp môi dưới, rất nghiêm túc mà nói : " Hứa Giác, anh chớ cùng em đi. "
" Tại sao ? "
" Phương thức liên lạc của em, dì không hỏi nó từ anh đúng không ? "
" Ừ. "
" Bọn họ không có số điện thoại của em, hỏi anh là cách làm đơn giản nhất, nhưng nếu như không làm như vậy, chứng minh bọn họ không muốn để anh biết chuyện này. " Tần An Nhiên thuyết phục, phân tích nói với anh " Em nghĩ, chú dì có thể có chuyện gì muốn nói riêng với em đi. "
Hứa Giác không xoay chuyển chút nào : " Vậy anh càng phải đi nghe một chút. "
" Hứa Giác, anh đừng đi. " Tần An Nhiên có chút nóng nảy, sớm biết sẽ không nói cho anh biết " Anh có mặt, bầu không khí sẽ rất lúng túng. "
" Chỉ cần anh không xấu hổ, người xấu hổ là người khác. "
" ... "
Hứa Giác với dáng vẻ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-cung-chieu-em/2346189/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.