Sau một lúc lâu, Hứa Giác buông lỏng cô ra, thay cô chỉnh tóc một chút, nói : " Ngày mai anh phải đi công tác. "
" Hả ? Từ tết anh quay lại gấp làm dự án, sau đó giờ lại phải đi công tác ...... " Chân mày Tần An Nhiên siết chặt, này cũng quá mệt mỏi đi.
" Ừ, gần đây khá bận. "
" Đi đâu ? "
" Bình Kinh. " Hứa Giác lại bổ sung một câu " Đi cùng người của Tấn Phong. "
" Vậy khi nào quay lại ? "
" Chủ nhật tuần sau đi. "
Tần An Nhiên một chút, khá tốt, vừa may theo kịp. Nhưng nghĩ đến vừa mới gặp lại phải tách ra, cô có chút chán nản : " Vậy ngày mai xuất phát lúc nào đó ? "
" Người của Tấn Phong bảy giờ sẽ đến cổng trường đón anh, cùng đi đến sân bay. "
Tần An Nhiên gật đầu một cái.
Thấy vẻ mặt của cô, Hứa Giác cười một tiếng : " Không nỡ rời anh ? "
Tần An Nhiên cắn cắn môi, không nói chuyện.
Hứa Giác cúi đầu xuống, kéo gần khoảng cách : " Vậy hôn lại một lần ? "
Tần An Nhiên lui về phía sau nửa bước, quan sát người xung quanh một chút, vẻ mặt do dự : " Đây là đang ở dưới ký túc .... "
" Vậy trở về hôn lại. " Hứa Giác đứng thẳng dậy, vỗ nhẹ đầu cô một cái " Mau lên đi, một ngày mệt mỏi, nghỉ sớm một chút. "
Tần An Nhiên gật đầu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-cung-chieu-em/2346187/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.