🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lão Cá Chèo cứ chạy mãi, chạy mãi, cho đến khi chân lão bị chuột rút, cứng đơ ra. Thế rồi lão bắt đầu không chạy được nữa, mà cà nhắc bằng chiếc chân còn lại. Hai tai lão cũng thờ ra hơi khiến nó ù ù như gió lùa nhà trống, chả nghe thấy gì. Rồi đến chiếc đầu gối còn lại cũng giở chứng, đau nhức tưởng như đến nghẹt thở. Tiếng thở của lão cũng dày đặc và nặng nề như nước. Thế rồi khi ánh sáng đến trước mặt, lão Cá Chèo mừng rỡ đến chảy nước mắt. Lão không thể ngừng lại được, gục ngã ngay trước cổng ngôi nhà. Lão gào lên: “Cứu tôi với…”



Cái giọng khàn khàn của lão vang vọng lên. Người trong nhà dường như cũng nghe thấy tiếng gào của lão. Bọn họ mở cửa ra ngoài. Đó là hai ông bà lão tuổi còn lớn hơn lão Cá Chèo. Bà lão thì soi chiếc đèn cầy còn ông lão thì cầm cây gậy tre dài chừng hai thước. Ông bà lão đi ra ngoài một lúc thì mới tìm thấy lão Cá Chèo. Lúc bà lão rọi đèn lên trước mặt, lão Cá Chèo liền dùng bộ mặt và dáng vẻ đáng thương nhất mà lão thường dùng khi đi xin cơm. “Làm ơn cứu tôi với…” Nhưng lão Cá Chèo chưa nói dứt lời thì hai ông bà lão kêu thét lên rồi vội vã quăng cả đèn cả gậy chạy biến đi, bỏ lại lão Cá Chèo nằm trên đất lạnh.

******************



Trong đêm mà lão Cá Chèo ở chùa Ân, thì ở một nơi nào đó nơi làng Mía, quỷ vương và đám đàn em đang chuẩn bị dọn chỗ. Chuyện là từ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216828/chuong-91.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vùng Đất Vô Hình
Chương 91: Nghiệt ngã ( phần 2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.