Thành Tân Phúc là trung tâm chính trị văn hóa xã hội của cả phủ lộ Bình An nên ngoài một tòa thành, bên trong đó hầu hết các cơ quan chức năng đều rất đầy đủ. Ngục giam của thành Tân Phúc cũng to lớn và khang trang hơn khác huyện khác. Nó được xây bằng gạch nung ở một khu vắng vẻ phía Đông Nam của thành, nằm sát với trại lính. Nơi đây không chỉ giam giữ tù nhân của huyện mà còn cả những vùng xung quanh. Mùa này là mùa thu trời mát mẻ ít bệnh dịch nên cũng là mùa hành quyết tử tù. Vì vậy căn ngục đông đúc náo nhiệt bỗng trầm lắng hẳn. Bên trong ngục giam cũng trống vắng rất nhiều. Mùa này, sắp vào dịp thu hoạch nên việc phạm tội cũng ít hắn. Trong một căn phòng vuông vắn chật hẹp bên trong ngục giam, đội trưởng đội cai ngục Chu Văn Đắng đang ngồi ngáp ngắn ngáp dài. Trời mùa này thật dễ chịu, chỉ muốn gục đầu xuống ngủ. Mắt của Chu đội cứ díu lại như bị dán keo vậy. Vành mắt hơi thâm do đêm qua Chu đội bận đánh tổ tôm bên nhà hàng xóm, mãi gần sáng mới mò về ngủ.
Thế nên từ lúc sáng đến giờ, Chu đội vẫn thèm ngủ lắm. Chỉ có điều trong ngục giam còn rất nhiều người đang nhìn vào, không cẩn thận bị mách lẻo thì trừ hết lương bổng như chơi. Lúc này, Chu đội càng lúc càng khó cưỡng lại cơn buồn đang kéo đến. Rồi dường như chấp nhận số phận, cái đầu của Chu đội gục xuống, đè lên hai cánh tay xếp song song trên bàn, bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216822/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.