🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Xử lý mãi mới xong con hình nhân to lớn, thằng Ca quay trở lại căn nhà nhỏ. Vừa mệt vừa nóng, y cầm lấy cái gáo dừa, thọc luôn vào lu nước sứt bên cạnh nhà múc một gáo đầy rồi đổ ừng ực vào trong cổ họng. Nước chảy tràn ra cả cằm, xuống cổ, ướt hết vạt áo trên ngực y. Lấy cánh tay quẹt miệng, thằng Ca gác lại cái gáo dừa vào chỗ cũ, lững thững đi vào nhà. Trong nhà, mùi cơm chín tới bắt đầu thơm lừng. Thằng Sửu to con vẫn ngủ gà ngủ gục bên bếp, nước dãi của nó chảy ra đất trông rất là kinh. Thằng Ca đá thằng Sửu một cái. “Ê Sửu, dậy đi. Cơm chín rồi kìa.” Thằng Sửu giật mình đánh thót, thấy anh Ca, nó vội vàng đứng dậy, rồi lôi ngay nồi cơm đã cạn nước xuống đất.



Nồi cơm nóng có vẻ làm tay nó bỏng rát, liên tục đưa lên miệng thổi phù phù. Thằng Ca không thấy đám đàn em đâu hỏi: “Bọn thằng Củi, thằng Lài đâu?” Thằng Sửu đáp: “Thằng Sửu đi chợ chưa về ạ. Mấy đứa kia thì đi hái trộm ổi rồi Ca huynh.” Thằng Ca gật gật đầu. Đột nhiên nó thấy con cầy và túi gia vị trên sàn nhà. “Vậy con cầy ở đâu ra đấy?” Thằng Sửu cũng ngạc nhiên. Nó mò mẫm một hồi rồi mới đáp: “Hay là thằng Củi về rồi lại đi đâu?” Thằng Ca không khỏi lắc đầu. Đám đàn em của nó không lười, nhưng thường khi vắng mắt y thì hay đùn đẩy việc cho nhau. Y bèn xách con cầy lên. “Kê tụi nó. Thôi ca đi làm cầy, đệ đi rửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216807/chuong-81.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vùng Đất Vô Hình
Chương 81: Có đôi khi, thật giả khó phân (phần 1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.