Trời cuối thu thật trong trẻo và mát mẻ, hệt như cái những làn sương khói tỏa ra vào buổi sáng. Những hàng cây hoa Kỳ Cùng bên đường đã đổi màu lá. Không xanh cũng chẳng vàng mà đượm một màu úa dịu dàng. Trên cành những khóm hoa Kỳ Cùng đã nở, bông xanh biếc, tỏa ra vô số sợi tơ mỏng và xanh nõn. Cái mùi hoa Kỳ Cùng rất kỳ lạ. Những người yêu thích nó thì thấy rất là thơm. Như Minh Khánh chẳng hạn, đi dọc con đường, cánh mũi hắn phập phà phập phồng như muốn hít trọn cả mùi hương hoa trên con phố. Mỗi bước mỗi bước, hắn cảm thấy đất trời như tĩnh lặng, chỉ còn hắn giữa một trời hoa Kỳ Cùng.
Con đường chợ xung quanh nhà Minh Khánh tấp nập và rộn rã vào buổi sáng. Lúc hắn đi bộ một vòng về, tất cả đã trở nên đông đúc và chật hẹp. Những hàng quà sáng, hàng rau, hàng thịt, hàng cá, bày sát dọc đường. Minh Khánh né ra cho khỏi va vào hai ông cụ đang khiên đòn lợn giống vội vã. Ông cũ khẽ nhấc cái mũ, cười xin lỗi rồi đi tiếp. Đôi chân lấm bùn thoăn thoắt thoăn thoắt và biến vào trong đám người. Đột nhiên tiếng chửi đổng vang lên. Thì ra một bà hàng cá bị chị hàng rau giành mất chỗ, sưng mặt lên quát lớn. Chị hàng rau có vẻ sợ vội vã tất tả đứng lên nhường chỗ và gánh rau ra chỗ khác để bán. Minh Khánh chợt cảm thấy vui vẻ. Hắn đứng giữa một nơi mà chỉ có con người với nhau, tràn ngập sức sống và ấm áp. Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216805/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.