Ăn xong bữa cơm trưa cùng vợ chồng bà Cung và ông cụ Trầm, Minh Khánh lại tiếp tục tìm đường trở về huyện Tân Phúc. May thay, hắn tìm được một chiếc xe ngựa trong làng. Ông chủ chiếc xe cũng muốn chở đồ ra huyện Tân Phúc bán nên cho hắn và bà Mun thuê một chỗ. Vì xe ngựa nhiều đồ nên tốc độ không nhanh lắm. Minh Khánh ôm bà Mun ngồi lắc lư lắc lư rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Gió mát thổi lồng lộng khiến ông chủ xe ngựa cũng gật gà gật gù liên tục. Ông không nhận ra chiếc xe ngựa đã đi vào địa phần cầu Bùn từ lúc nào. Bóng tối, tiếng chim cú mèo và những tiếng ộp oạp của lũ ếch đến rất nhanh.
*************
Cầu Bùn đây là một địa danh nổi tiếng, là giao điểm giữa huyện Diễn Châu và huyện Tân Phúc. Ba trăm năm trước, nơi đây nổi tiếng là một cây cầu ma quái. Có vô số người mất tích khi đi lại những vùng gần cây cầu này. Mãi đến khi các môn phái trừ ma nổi tiếng giới tu đạo đến, người ta mới biết rằng cây cầu này nằm trên một vùng đất bị nguyền rủa. Trong trận chiến của người tu đạo năm trăm năm về trước, nơi đây là cả một ngôi làng lớn với cả ngàn người sinh sống. Nhưng rồi nó vô tình bị cuốn vào, và những lời nguyền tìm đến. Những người trong làng không thể thoát đi đâu cả, họ ở trong ngôi làng và chìm sâu cùng bùn đất. Qua nhiều năm sau nó biến thành một vùng bãi lấy lớn mà người ta phải làm cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216796/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.