🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau bức màn, một bóng người hiện ra, ôm lấy Minh Khánh. Đó là Lê Tấn. Một tay gã giữ chặt lấy cổ, máu tươi vẫn đang phun ra tung tóe. Gã thều thào: “Cứu tôi với.” Rồi ngất xỉu. Minh Khánh giơ tay ra đỡ lấy gã. Hắn vội vàng để gã nằm lên sàn. My móc đâu ra một chiếc khăn, buộc vào vết thương. Như chợt nhớ ra điều gì, My bật dậy chạy ra ngoài. Đi qua mấy bức màn trắng cũ, cô vẫn không thấy Như Phong đâu.



My tái mặt. Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra với anh rồi. Cô tiếp tục chạy ra cửa. Đi xuyên qua năm sáu bức màn nữa, My bắt đầu bình tĩnh lại. Nơi đây không phải là một căn phòng. Một gian phòng không có khả năng rộng đến mức như thế. Có thể khi bước vào nơi này, bọn họ hẳn đã lạc vào một khoảnh không gian khác. My tiếp tục suy nghĩ. Một thợ săn giỏi luôn là kẻ biết vẫn dụng đầu óc nhiều hơn tay chân. Cô nhận ra cách tốt nhất là quay trở lại cùng với Minh Khánh để tìm hiểu nơi này. Còn về Như Phong My tin tưởng anh vẫn còn sống. Con quỷ không thể giết chết một người tu đạo tài giỏi dễ dàng như thế được.



My đi ngược trở lại. Cô đếm số tấm màn cô đi qua, sáu, bảy , tám, chín , mười . Kỳ lạ thay cô đi mãi mà vẫn không thấy chỗ hồi nãy đâu. Đi qua mấy bức màn nữa, My thấy có bóng người ẩn sau tấm màn trắng cũ. My bước tới, vén màn lên. Vẫn chẳng có ai. Chợt My thấy rùng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216743/chuong-48.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vùng Đất Vô Hình
Chương 48: Lửa âm ty
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.