Thọt già say. Chưa bao giờ gã say như hôm nay. Lững thững đi từ nhà ra đầu ngõ, gã cứ lẩm nhẩm trong miệng. Cái miệng rụng hết răng trông móm xọm cứ nhóp nhép câu gì nhìn như thể gã đang nhai trầu. Mấy bà tám ngồi buôn chuyện chốc chốc chỉ trỏ bình phẩm thêm vài câu về gã như một thứ gia vị cho bớt nhạt mồm.
Thọt già mặc kệ. Cả cái làng Mía này chẳng ai coi gã ra gì, mà gã cũng chả thèm chấp ai cả. Gã đi thẳng ra quán rượu chuối đầu làng. Bỗng gã dừng lại. Gã thấy ai đó ngồi nấp bên bụi cây nhà ông Bá. Thế là gã lại vỗ vai y: “Này anh bạn…” Ai ngờ tay gã chụp vào khoảng không. Người đó quay lại nhìn gã, y là một tay trẻ và đẹp trai, có khuôn mặt hệt như thiên thần. Đặc biệt hơn trên đầu y có hai cái sừng dài. Rượu khiến Thọt già phản ứng hơi chậm, mãi một lúc sau gã mới nghĩ ra đây là một con quỷ. Nhưng Thọt già chưa kịp kêu lên thì con quỷ đã hò hét: “Á á, có người có người…” rồi vắt chân lên cổ chạy, xuyên qua bụi cây rồi biến mất, bỏ lại Thọt già đứng ngẩn ngơ.
Ở ngoài đồng xa của làng Mía có một miếu thờ cổ. Mái của nó đã thủng lỗ chỗ. Trong miếu thì tường vôi đã rách nham nhở, rêu mọc xanh đen cả bức tượng trong miếu. Trời đã về chiều khiến trong miếu càng u ám hơn. Không ai biết trong miếu hiện có một đám quỷ tụ tập. Dưới một ngọn đèn mỡ lợn xanh lét ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216696/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.