Trời đã bắt đầu tối. Đám dơi đã bắt đầu bay lòng vòng trên trời kiếm ăn. Lê Tấn lão đảo bước về ngôi nhà của gã ở cuối xóm. Căn nhà này gã mua đã được nửa năm, từ tay một người đàn ông giàu có. Nhà lát nền gạch từ trong ra ngoài, rỗng rãi và thoáng mát nhưng giá rẻ chưa đến một nửa giá những căn nhà khác. Nghe đâu nhà có quỷ nên chủ căn nhà không bán được. Lúc Lê Tấn tìm đến, dân trong làng cũng khuyên gã đừng nên mua.
Bóng tối bao trùm lên khoảnh sân rộng. Đám cây trong vườn xào xạc. Lê Tấn liêu xiêu đẩy cửa bước vào, hơi thở sặc mùi rượu. Đã quen với bóng tối nên gã cũng chả thắp đèn lên. Gã tìm xuống bếp, với tay lấy chiếc gáo dừa trên tường. Rồi gã mở nắp lu nước ra. Bên trong là một cái đầu người. Cái đầu thấy gã thì máu tươi từ mắt, mũi, miệng trào ra trông rất đáng sợ. Lê Tấn dùng cái gáo thọc xuyên qua cái đầu, múc nước uống. Gã tu ừng ực. Lúc đóng nắp lu lại thì cái đầu đã biến mất.
Lê Tấn thắp đèn lên. Gã ngồi xuống bàn lấy bút lông ra vẽ vời một tí. Bức tranh được vẽ rất nhanh. Lê Tấn hài lòng lắm, gã lấy giấy ra hí hoáy làm thơ để đề lên bức tranh. Trong lúc bí, gã nhìn ra cửa sổ, hi vọng không gian trống vắng bên ngoài có thể cho gã một ý tưởng hoa mĩ nào đó, giúp gã lấy lòng người đẹp. Đột nhiên, có một con ma mặc áo đỏ hiện lên bên ngoài cửa sổ. Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216695/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.