Bertrand bước đến, thấy trên bụng Tài chỉ cắm mỗi con dao, ngoài ra không còn vết thương nào đáng kể, liền bảo:
- Sophia, sao cô không rút con dao ra? Tay cô yếu không rút được à? Hay cô sợ máu? Để tôi.
Sophia vội ngăn Bertrand lại:
- Cẩn thận, ông sẽ làm Tổng thống bị thương nặng thêm đó.
- Con dao bé tẹo thế này nhằm nhò gì? Cho dù cô có cắm cả cái máy khoan dùng để đào núi vào cũng chưa chắc đã giết được Tổng thống. Cô quên rằng Tổng thống của chúng ta là …
Tài cố sức nói:
- Ta không còn là Sát Thần nữa. Cơ thể ta giờ đây là người bình thường.
Sophia gật đầu:
- Em cũng đoán vậy, vì máu của ngài màu đỏ và các sợi cơ không tự động liền lại. Điều này không giống với các kinh nghiệm mà em từng có với ngài.
Bertrand giật nảy mình:
- Người bình thường? Người bình thường là thế nào?
Damon thấy Bertrand nói nhiều quá, liền rít lên:
- Bình thường giống như bố ông ấy.
Bertrand tức giận nói:
- Này cậu nhỏ, cậu ăn nói cẩn thận kẻo ta cho một cái bạt tai bây giờ. Chuyện Tổng thống là Sát Thần hay người bình thường rất quan trọng với tương lai của chúng ta. Chúng ta theo Tổng thống vì tin rằng anh ta là người bất tử và bất khả chiến bại, nhưng hiện tại rõ ràng anh ta không còn được như vậy nữa. Sát Chúa mạnh gấp mười lần, à không, có khi gấp một trăm lần Tài, chỉ riêng điều đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3564162/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.