Thư được gửi đi. Rất lâu sau đó không thấy phản hồi.
Sau ba mươi ba ngày, lượng ma túy tích trữ đã cạn kiệt.
Tài cân nhắc sử dụng quả Hãm Thần, nhưng hắn biết rằng đây là hành động uống thủy ngân để giải khát, nếu không phải bí bách quá tuyệt đối không nên làm.
Ngày thứ ba mươi tư, cũng là ngày đầu tiên không còn ma túy Hãm Thần, Tài phát sinh cảm giác nôn nao, cơ thể chóng mặt, đầu óc phát sinh ảo giác trong khoảng thời gian ngắn tính bằng phút.
Đó là lần đầu tiên kể từ khi rút xuống thành phố ngầm, hắn không thể đến phủ Tổng thống mà phải ở lại nhà để làm việc từ xa.
Sang ngày thứ hai, tình hình vẫn vậy, nhưng mức độ phát tác dường như nặng hơn một chút.
Tình hình của Daniel còn tệ hơn cả hắn. Những người được phân công giám sát Daniel báo cáo rằng gã đã cố dùng tay trần bẻ gãy thanh sắt xà lim. Những thanh sắt này dày bằng cổ tay người lớn, cực kỳ chắc chắn, ngay cả Daniel là một Sát Thần đang cơn điên loạn cũng không bẻ được, ngược lại bàn tay của gã chảy đầy máu.
Sự bức bối của Daniel chỉ dịu đi khi Sophia đến nơi và vỗ về hắn bằng những mẩu chuyện nhỏ về cuộc sống của cô.
Sức khỏe của Tài là bí mật quốc gia. Mọi người xung quanh hắn đều được ra lệnh giữ im lặng tuyệt đối. Tất cả những kẻ cố tình bàn tán và lan truyền thông tin đều sẽ bị kết tội phản quốc.
Sang ngày thứ mười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3561943/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.