Tài có thể nhìn thấy rõ sự mệt mỏi trên gương mặt của vợ mình.
Lúc này đã là đầu tháng 12/2118, sắp đến Giáng Sinh. Cuộc chiến đã kéo dài tám tháng, quân Dực Long đã rút xuống thành phố ngầm được một tháng, cuộc sống đạm bạc, kham khổ, thiếu ánh nắng mặt trời ảnh hưởng đến tâm lý của tất cả mọi người, đặc biệt là trẻ em.
Mặc dù vậy, đôi mắt của Emily vẫn tỏa ra ánh sáng kiên cường như một vì sao không bao giờ tắt.
Cô ngồi xuống ghế, hai bàn tay đặt lên nhau:
- Nếu hết ma túy, anh có thể chịu được bao lâu?
Tài đáp sau vài giây suy nghĩ:
- Nửa năm. Anh tin là như vậy.
- Các Sát Thần khác có thể chịu được bao lâu?
- Daniel có lẽ sẽ ổn. Hắn không thể tệ hơn bây giờ được nữa. Còn đám bên Đế quốc Đại Bàng sẽ gặp nhiều rắc rối đấy vì chúng sử dụng ma túy một cách bừa bãi. Tuy nhiên theo thông tin mà Adriel cung cấp thì Thomas đã tích lũy một lượng lớn ma túy Hãm Thần đủ dùng cho vài tháng, nên cuối cùng chúng cũng sẽ chịu được như anh, tức là khoảng sáu tháng.
- Sau sáu tháng thì sao? Điều gì sẽ xảy ra?
- Loạn thần, điên dại, không kiểm soát nổi bản thân, điều gì cũng có thể xảy ra.
- Anh là Tổng thống một nước, nếu anh trở nên mất kiểm soát thì đất nước này sẽ tan vỡ.
- Emily, anh đã suy nghĩ về điều đó trong một khoảng thời gian dài. Khi Daniel mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3559481/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.