Taylor nói một cách tự hào:
- Hiện tại chúng đang được lập trình để tránh xa các mối nguy hiểm, vì thế mà chúng chỉ vờn quanh chứ không đụng vào người các anh, nhưng sau này khi được đưa vào chiến trường thái độ của chúng sẽ thay đổi hoàn toàn, trở nên hung dữ, liều lĩnh, và táo bạo hơn rất nhiều. Bên trong binh đoàn Kiến Ruồi này có những cỗ máy có thể tự sinh sản, có những cỗ máy có chức năng sửa chữa các cỗ máy khác, khi hợp thành khối cầu, chúng có thể tạo ra đòn tấn công ánh sáng làm mù mắt của người quan sát ở cự li hàng chục cây số. Chúng là binh đoàn bất khả chiến bại.
Sau vài phút, thấy Tài không tiến lên, cũng không thực hiện các hành động đe dọa nào khác, những con Kiến Ruồi tự động tản ra và trở lại cơ chế tàng hình như cũ.
Tài lắc đầu, cảm thán tới nỗi không thốt nên lời.
- Xin hãy đi theo tôi. Tôi muốn cho anh thấy một thứ nữa.
Đoàn người tiếp tục đi đến một cánh cửa lớn khác, lần này trên cánh cửa có một nút bấm màu xanh.
Taylor ấn tay vào nút bấm màu xanh, cánh cửa mở ra, đằng sau lại hiện ra một quang cảnh khiến Tài choáng váng.
Hắn nhận ra rằng mình đang đứng trên một đài cao, trước mặt hắn là một quả núi bằng thép nhìn từa tựa như quả trứng khủng long. Quả núi ấy cao chừng một trăm mét, từ trên cao nhìn xuống bên dưới thấy cả nghìn người đang làm việc tất bật, do khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3546095/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.