Taylor đến trước một cánh cửa lớn, bên trên có một cái nút màu đỏ. Ông ta ấn vào cái nút đỏ, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra.
Tài không hiểu ý Taylor, nhưng tự tin vào bản lĩnh của mình, liền đi theo ông ta bước qua cánh cửa.
Demon đẩy vai Tom, bắt đi theo.
Cả đoàn đông hơn mười người, lần lượt bước vào một khu vực không phải là căn phòng, mà giống như một sân vận động hoặc một trường đấu khổng lồ thiếu đi phần khán đài.
Trường đấu ấy có hình ovan, diện tích vô cùng lớn, toàn bộ đều được sơn màu trắng. Bất kỳ ai đứng trước cái trường đấu ấy cũng phát sinh cảm giác choáng ngợp và thấy bản thân mình trở nên nhỏ bé.
Taylor dừng lại trước trường đấu, quay sang nhìn Tài, mỉm cười.
- Anh đang thấy điều gì?
Tài chậm rãi bước lên, vừa bước đi vừa nhìn xung quanh, tựa như đang mê man.
Damon không hiểu tổng thống đang nhìn điều gì, vì trước mặt gã trường đấu này hoàn toàn trống rỗng không có gì bên trong.
Một trường đấu lớn đến thế mà trống trơn, ngay cả một mảnh vải, một cái ghế, một băng rôn khẩu hiệu cũng không có.
Tài tiếp tục bước đi.
Gã đến chính giữa sân vận động, cảm nhận không gian xung quanh, sau khi đã trấn tĩnh lại thì quay trở về.
Hắn hỏi Taylor:
- Chúng là cái gì?
- Vậy là anh nhìn được. Anh là người duy nhất trên thế giới này nhìn được chúng, ngay cả Sát Chúa cũng không làm được. Thảo nào Kevin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3546094/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.