Chương trước
Chương sau
Một khi lòng quân đã mất thì bại cục đã định. Cho dù trang thiết bị vũ khí, số lượng đạn dược ngang nhau đi nữa thì Đại Bàng vẫn không có cách nào chiến thắng. Các nhà lãnh đạo Đế quốc đã lờ mờ nhìn thấy một thảm họa nữa đang hiện ra cuối đường chân trời.

Calvin cấp báo về anh trai Tổng thống, xin cứu viện.

Thomas lúc này vẫn chưa xử lý xong tình hình trong nước. Sau khi nhà nước Cộng hòa ngừng viện trợ vũ khí, đạn dược, lương thực cho phiến quân, các sư đoàn Đại Bàng đã dẹp yên được đám này, nhưng tình hình ở thủ đô Glencoe vẫn hết sức bất ổn.

Thomas cần một chiến thắng vang dội trên chiến trường để có thể chấm dứt chiến tranh, sau khi chấm dứt được chiến tranh rồi mới có thể dồn tài lực vào việc ổn định tình hình kinh tế, xã hội. Hoặc ngược lại, hắn cần kinh tế, chính trị, xã hội trong nước yên ổn để rảnh tay dồn lực cho cuộc chiến tranh với Meridia đang như con quái vật phàm ăn tiêu tốn một lượng khổng lồ nguồn lực quốc gia.

Nuôi hơn một triệu quân lính trên chiến trường và gần hai triệu người khác đang dàn trải ở các địa bàn chiếm đóng là một vấn đề vô cùng đau đầu mà nhất thời Thomas không sao giải quyết được.

Gã thông báo cho Calvin biết tình hình, yêu cầu em trai thích ứng và tìm con đường chiến thắng trong điều kiện tài lực hạn chế.

Calvin nghe xong, chỉ có thể đốc thúc quân lính giữ vững trận địa.

Logan thấy chiến cuộc thuận lợi, liền họp bàn với các tướng lĩnh chỉ huy.

- Quân địch đã ở trên bờ vực của sự tan rã. Lúc này cần phải dồn toàn lực lên dứt điểm. Từ ngày mai, tăng số lượng các cuộc tấn công ở quy mô trung bình trên toàn trận địa từ một ngày ba lần lên một ngày sáu lần, tăng số lượng các cuộc tấn công quy mô lớn từ ba ngày một lần lên một ngày một lần, tất cả các cuộc lớn đều đánh vào buổi đêm. Các anh về động viên binh sĩ, thông báo cho họ biết rằng chúng ta sắp giành được thắng lợi cuối cùng để họ giữ vững ý chí chiến đấu.

Chiến trường vốn dĩ đã khốc liệt, nay còn khốc liệt gấp nhiều lần.

Mức độ thương vong của cả hai bên đều rất lớn, nhưng bên Đại Bàng thương vong nhiều hơn, cộng thêm với nạn đào ngũ, dần dần tạo thành sự chênh lệch mà ngay cả đám binh nhất cũng có thể cảm nhận được một cách rõ rệt, bởi phe Meridia luôn huy động được lực lượng vượt trội phe đế quốc trong tất cả các chiến dịch diễn ra ở mọi cấp độ. Tỷ lệ so sánh theo cảm quan chung lúc này đã là hai trên một.

Trong bộ chỉ huy chiến dịch Đại Bàng, xuất hiện ý kiến cho rằng cần phải nhanh chóng rút quân về Ocnonnell, củng cố phòng tuyến ở các Vùng Giao Lưu, Vùng Ướt và Vùng Cấm.

Calvin không muốn làm như vậy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy không còn cách nào khác.

Quân Đại Bàng được lệnh rút ra khỏi lãnh thổ Meridia.

Logan nhận ra ngay điều này, bèn phát lệnh đánh rát hơn nữa.

Pháo binh dã liên hồi vào các lực lượng đang rút chạy của quân Đại Bàng, toàn mặt trận cũng di chuyển từ Bắc xuống Nam, truy quét đến cùng. Lúc quân Đại Bàng rút được về Vùng Giao Lưu thì đã mười phần chết sáu.

Logan ra lệnh cho Đại Đoàn Quân Mãnh Hổ vây chặt thành phố Vùng Giao Lưu, ý đồ tiêu diệt toàn bộ quân lực đối phương.

Tin tức được gửi về nhà nước Cộng hòa. Tài liền biên một phong thư cho Logan. Thư viết:

"Chúc mừng Nguyên Soái Logan Jay, thống chế Đại Đoàn Quân Mãnh Hổ, đã thành công rực rỡ trong việc đánh bại quân Đại Bàng, giành lại toàn bộ lãnh thổ cho nhà nước Meridia, hoàn thành lời hứa lúc mới nhận nhiệm vụ. Đây là chiến tích rực rỡ vô song, cách đây ba tháng không ai hình dung ra được.

Anh đã tự chứng minh mình là danh tướng xuất sắc nhất của hai quốc gia Cộng hòa Liên Minh Thần Thánh và Meridia, thậm chí có lẽ là danh tướng số hai ở Vùng đất Tự Do chỉ sau Thomas Grey. Vinh quang này là niềm mơ ước của tất cả mọi người.

Tất cả chúng tôi đều tự hào về anh.

Tôi được biết bại quân Đại Bàng lúc này đang cố thủ ở Vùng Giao Lưu là đất cũ thuộc Oconnell. Bằng việc xua quân sang Oconnell, người Meridia đã liều lĩnh rời bỏ khu vực an toàn của mình để tiến vào một vùng đất xa lạ, chuyển từ hình thái tự vệ - bảo vệ tổ quốc sang xâm lược và chiếm đóng. Đây là điểm khởi đầu của bại vong.

Quân Đại Bàng tuy đại bại nhưng tiềm lực quân sự vẫn đứng đầu trong cả ba nước. Thomas vẫn chưa tham chiến. Nếu anh đẩy tình thế đến cực đoan tất hắn sẽ có biện pháp đối phó.

Lời khuyên của tôi là anh lập tức rút quân về củng cố lãnh thổ vốn thuộc về các anh, xây dựng đất nước Meridia vững mạnh, từ bỏ tham vọng chinh chiến với kẻ thù hùng mạnh trên địa bàn của chúng.

Những lời khuyên chân tình xuất phát từ nỗi lo lắng của một người bạn, hy vọng anh sẽ không cảm thấy bị xúc phạm.

Bạn của anh, Trần Tuấn Tài."

Logan đọc thư xong, liền hỏi John Green:

- Bây giờ ông muốn đánh tiếp hay muốn lui quân?

John đáp, trong mắt sáng lên ngọn lửa tham lam:

- Đánh tiếp, đánh tiếp chứ. Quân Đại Bàng đang trên đà tan rã, không tận dụng cơ hội này thật phí của trời. Nguyên Soái Logan, anh nhất định phải tiến lên.

- Tôi thì không ngại, nhưng người của ông đều muốn về nhà thăm gia đình. Cuộc chiến đã kéo quá dài, tất cả đều mỏi mệt. Hơn nữa, đây đâu phải là lãnh thổ của ông mà đòi chiếm?

- Cách đây mười bảy năm, toàn bộ vùng đất này đều thuộc về Liên Minh, thuộc về Vùng đất Tự Do chứ đâu có phân biệt nước này, nước kia? Kẻ nào mạnh thì chiếm, thua phải chịu. Logan, anh là kẻ dễ thỏa mãn vậy sao? Chiến công này anh muốn từ bỏ lắm sao? Trở thành đệ nhất danh tướng vượt trên cả Thomas không phải là ước mơ của anh sao? Những con người vĩ đại cần phải lập nên các kỳ tích vĩ đại. Đây là thời cơ của anh, Logan Jay, thời cơ này chỉ đến một lần trong đời thôi, nếu bỏ lỡ chúng, sau này anh chỉ biết tiếc nuối.

Logan cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào sa bàn chiến dịch, nói:

- Vậy thì đánh tiếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.