Hai giờ sáng ở Peoria.
Tài choàng tỉnh giữa đêm tối. Hắn vẫn đang sốt cao, cơ thể uể oải khó chịu, phải cố gắng lắm mới lê được người ra khỏi giường.
Hắn mở cửa phòng, đi tìm những người khác.
Nhà bếp vẫn còn sáng đèn. Hắn thấy Sophia đang chuẩn bị thức ăn.
- Sao cô chưa ngủ?
Sophia nghe thấy tiếng hỏi bất ngờ, vội quay lại. Thấy Tài, cô mừng rỡ đáp:
- Phó Tổng thống đi lại được rồi sao? Chiều mai chúng ta trở về nhà nước cộng hòa, ông Abraham dặn em chuẩn bị đồ ăn cho cả đoàn. Lúc này các cửa hàng đều đã đóng cửa hết, rất khó mua được lương thực chế biến sẵn.
Tài nói:
- Cô làm sắp xong chưa?
- Sắp xong rồi.
- Vậy thì tốt, sáng sớm ta đi ngay, không đợi đến chiều.
- Gấp vậy sao?
Tài kéo một cái ghế, ngồi xuống cho đỡ mệt.
- Ta vừa mơ thấy Emily cầu cứu. Ta không sao ngủ lại được.
- Đó chỉ là một giấc mơ mà thôi.
- Nếu cô hiểu Jackson và tình thế của ta hiện nay, cô sẽ biết rằng đó không chỉ là một giấc mơ. Đó là nỗi sợ về một thứ chắc chắn sẽ xảy đến, vậy nên thay vì tìm mọi cách bao biện để tránh phải đối mặt với hiện thực ta cần trở về. Ở đó tất cả đều đang chờ đợi ta. Chậm một phút sẽ hối hận cả đời.
Sophia rửa tay, nói:
- Vậy để em đánh thức Abraham, ông ấy cũng vừa mới ngủ.
Abraham được gọi dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3538345/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.