Căn phòng hết sức yên tĩnh, Emily không lên giọng mà mỗi lời nói đều mang theo sức nặng của chân lý.
- Ông Jackson, tôi không biết ông có nhận ra không, nhưng ông đang chơi một ván cờ mà ông chắc chắn thua. Ngay cả nếu ông chiếm đoạt được Dực Long đi nữa thì ông cũng chỉ chiếm được cái xác của nó mà thôi, thứ làm nên sức mạnh của tổ chức này đã chết cùng với chồng tôi. Đấy là tôi đang đặt ra giả thuyết có lợi nhất cho ông. Một Dực Long không có linh hồn sẽ sớm tan rã và không thể kháng cự lại sức mạnh vô địch của Đế quốc Đại Bàng. Ông sẽ sớm nhận ra điều đó vào cái ngày mà Thomas tấn công nhà nước cộng hòa.
- Đấy chỉ là quan điểm riêng của cô thôi, Emily.
- Dĩ nhiên ông phải nói vậy vì ông đã đi quá xa và không thể nào quay đầu lại được nữa. Bây giờ hãy thử nghĩ xem làm thế nào để ông có thể chinh phục được Dực Long? Ông cần sự hợp tác của tôi, đó là giải pháp tốt nhất, thậm chí duy nhất. Ông cần tôi giúp ông thâu tóm Dực Long càng sớm càng tốt, bởi Dực Long giống như quả bom đặt trong lòng nhà nước cộng hòa, chỉ cần một sự kích động nhỏ cũng có thể phát nổ. Nhưng ông vội chứ tôi không vội, tôi không có lý do gì để vội vàng.
- Cô muốn câu giờ sao, Emily?
- Đúng vậy, tôi sẽ chờ đợi. Ngày mà chồng tôi trở lại, nếu như anh ấy trở lại, chính là ngày chết của ông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3538124/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.