Tài dùng nước để rửa vết máu trên mặt, sau đó để khô tự nhiên. Hắn không dám dùng khăn lau, sợ vấy bẩn.
Khi tâm trạng đã bình tĩnh trở lại, hắn đi về căn nhà đang dùng làm nơi giam lỏng Daniel.
Trước cửa căn nhà có một thiếu niên đang ngồi gác. Người đó là Damon.
Thằng bé rất trung thành với Daniel. Với nó, Daniel vừa giống như thầy, vừa giống như anh ruột.
Thấy Tài, Damon vội đứng lên chào:
- Thủ lĩnh.
Tài khẽ gật đầu:
- Mở khóa.
- Báo cáo, chìa khóa do ông Augutus cầm.
- Vậy thì tìm Augutus rồi mang chìa khóa đến đấy.
Damon vội vã chạy đi.
Một lúc sau nó trở về, mang theo một chùm chìa khóa.
Cánh cửa nhanh chóng được mở ra. Damon theo chân Tài bước vào trong nhà, vẻ mặt đầy háo hức.
Daniel đang ngồi nhìn cái lọ chứa đầu lâu của David. Căn phòng tối tăm, quang cảnh có phần ghê rợn, nhưng Damon không vì thế mà sợ hãi, ngược lại tròng mắt nó ánh lên vẻ ngưỡng mộ.
Tài kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh Daniel.
Gương mặt Daniel gày gò, hốc hác, sức lực suy kiệt.
Ba người im lặng một lúc thật lâu, chẳng ai nói với ai điều gì.
Cuối cùng Tài lên tiếng:
- Nhìn mày thế này tao rất đau lòng, nhưng quá trình giảm lượng ma túy cần phải được tiếp diễn. Trước mắt tao vẫn cấp cho mày sáu mươi gói một ngày, từ tháng sau giảm xuống còn năm mươi gói. Tao đã dặn Damon và Augutus theo dõi chặt chẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3523278/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.