Ngồi bên cạnh chiếc máy này là một người kỹ sư hói đầu chừng năm mươi tuổi.
Ông ta thấy Connor bị dao cắm vào sau gáy, lại thấy một đoàn những người lạ mặt chạy ùa vào trong phòng, thái độ lập tức trở nên hốt hoảng.
- Các người là ai? – Người đàn ông hỏi.
Abraham hỏi ngược lại:
- Ông là ai?
- Tôi là Jeremy Grantham, trưởng nhóm kỹ sư, phụ trách quản lý chiếc máy này.
- Có đường nào ra khỏi đây không? Một tên sát nhân nguy hiểm đang trên đường đến đây để truy sát chúng ta.
Jeremy nghe thế thì run bắn người lên:
- Truy sát? Tại sao?
- Vì hắn bị điên. Trả lời câu hỏi của tôi, mau lên.
- Muốn ra khỏi đây các anh phải đi ngược lại con đường mà các anh đã đến.
Abraham nghe xong, mặt tái dại.
Gã cảm thấy mình kiên nhẫn chờ đợi Tài phê chuẩn chủ trương hạ sát Daniel là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời. Lẽ ra gã phải quyết đoán hơn nữa.
Sự khác biệt giữa việc gã tìm giết Daniel và Daniel tìm giết gã chỉ nằm ở hai chữ "chủ động" mà thôi. Bên nào nắm được thế chủ động, bên đó nắm chắc đến chín mươi chín phần trăm khả năng chiến thắng.
Emily Hà không quan tâm đến chuyện sống chết trước mắt, chỉ hỏi:
- Ông là kỹ sư trưởng, ông có làm được cái máy tương tự thế này không?
Jeremy đáp:
- Vốn tôi không được đào tạo để sử dụng chiếc máy này. Tôi chỉ được phái đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3515933/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.