Abraham hét lớn:
- Chạy. Chạy. Chạy. Không ai chống nổi hắn đâu.
Vừa hô, đã thấy Connor hộc tốc chạy ngược lại vào phòng điều chế, tiếp đến chạy vào khu phụ, được ngăn cách với phòng điều chế chính bằng một cánh cửa gỗ. Thái độ của lão rất dứt khoát, xem ra đã có chủ ý.
Abraham là người khôn ngoan, ngay lập tức hiểu rằng từ căn phòng phụ ấy hẳn phải có lối thoát ra ngoài.
Gã kéo áo Emily, thúc giục liên hồi:
- Cô Emily, mau chạy theo Connor. Lão chạy đến đâu chúng ta theo đến đó.
Emily tỉnh ra, cũng chạy vào khu phụ. Abraham và người của gã đoạn hậu.
Daniel không lập tức đuổi theo mà bình thản bước vào phòng điều chế, nhét thật nhiều gói ma túy vào trong túi áo.
Connor bình thường vừa già vừa nặng nề mà lúc ấy chạy còn nhanh hơn cả thanh niên. Emily Hà phải nỗ lực hết sức mới theo kịp. Đoàn người chạy từ khu phụ, sang một khu phụ khác, tiếp đến chạy xuống dưới tầng hầm.
Tầng hầm rất sâu, gió thổi hun hút ngược từ dưới lên. Bên dưới có ánh đèn điện lập lòe.
Emily Hà lờ mờ nhận ra lão định đi đâu.
- Máy Mẹ. Connor định chạy đến nơi cất giấu Máy Mẹ. Không, không được. Abraham, giữ lão ta lại. Daniel sẽ phá hỏng cỗ máy ấy mất.
Abraham nhận thức được đầy đủ mức độ nghiêm trọng của tình hình, khốn thay gã không phải là Daniel để có thể lắc người một cái đã vượt qua được khoảng cách ba mươi mét. Thêm vào đó, nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3515530/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.