Tình thế đã đến nước này, chỉ còn cách thực hiện tới cùng.
Tài hỏi:
- Quanh đây có nhà thờ không?
Daniel đáp:
- Có một cái, nhưng đã sập mất một nửa, nửa còn lại bị một đám vô gia cư chiếm mất.
- Có ban nhạc biết chơi Thánh ca không?
- Không.
- Vậy phải làm thế nào?
Abraham nói:
- Cứ giao việc này cho tôi, tôi sẽ có cách.
Tài nghĩ thầm Abraham đã xung phong nhận thì tất xong, nhưng hẳn cách làm vô cùng bạo liệt, hắn không muốn xen vào, liền bảo:
- Thế anh và Genesis dẫn người đi lo liệu việc này. Tôi cùng Nicole ở lại đây.
Abraham gật đầu.
Daniel dẫn Abraham và Genesis tới nhà thờ. Nhà thờ không bé, nửa sau đã sập hoàn toàn, rất may giáo đường chính vẫn còn nguyên vẹn.
Ở cuối giáo đường có tượng Chúa Jesus bị đóng đinh trên cây Thánh giá, cặp mắt đượm buồn nhìn xuống một đám đông dễ có đến cả trăm người đang chiếm chỗ bên trong nhà thờ; rác rưởi, mẩu thức ăn ôi thiu vứt bừa bãi, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc.
Abraham đứng trước đám đông, hét lớn:
- Hỡi những người anh em, anh em đang chiếm nhà của Chúa. Các anh em có biết người bên cạnh tôi là ai không? Là Hồng y Genesis.
Một ai đó hét toáng lên:
- Cút ngay. Tao chả biết thằng Hồng y Genesis là thằng mả mẹ nào cả.
Abraham nói một cách bình tĩnh:
- Xin hỏi ai vừa nói đấy? Nói bé quá nghe không rõ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3494898/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.