Tài có thể nhìn thấy cuộc đấu tranh nội tâm diễn ra quyết liệt từ ánh mắt liên tục thay đổi của em trai. Nhưng rồi quai hàm Trung siết lại và gương mặt của gã trở nên cứng rắn.
Trung chĩa bàn tay cầm viên bi ve về phía Tài:
- Anh không biết tôi đã phải trải qua những gì. Anh không biết tôi đã phải đánh đổi điều gì để đạt tới đẳng cấp ngày hôm nay. Tôi không thể để anh, hay bất kỳ ai khác, cản trở tôi đạt tới địa vị mà tôi hằng mơ ước. Tôi cần phải có được vinh quang xứng đáng với tiềm năng của mình. Trần Tuấn Tài, anh đã từng là anh tôi, tôi không muốn làm thế này với anh, nhưng con đường mà tôi đi buộc tôi làm như vậy. Nếu anh là một người anh tốt, thì hãy mỉm cười khuyên tôi cứng rắn lên, hãy chúc phúc cho tôi và phù hộ tôi đạt được điều mình muốn.
Trái tim Tài như chết lặng khi nghe Trung nói điều ấy.
Những giọt nước mắt túa ra trên gương mặt đã bị hơi nóng hầm hập xung quanh làm cho bỏng rát. Quang cảnh thật cuồng loạn. Đây chẳng phải địa ngục thì là gì? Lửa, khói và lòng người.
Tài rít lên:
- Tao chúc cho mày bị đày đọa ở dưới mười tám tầng địa ngục.
Ánh mắt của Trung càng trở nên u tối. Gã đã dấn quá sâu vào vực thẳm đến nỗi không sao leo lên được nữa.
Bàn tay của gã khẽ động đậy.
Đúng lúc ấy một tiếng nổ lớn vang lên. Olympus đã sụp đổ. Một phần của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3486868/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.