Cả ba bài thi đều được gửi về cho trưởng tòa số 3, dĩ nhiên ông ấy sẽ là người chịu trách nhiệm làm công tác tư tưởng cho Trịnh Minh Dịch.
Giang Trì Cảnh ở bên đây lại tiếp tục nhàn rỗi. Anh ăn trưa trước mười hai giờ như mọi lần rồi trở lại khu vực làm việc, vừa đọc sách vừa chờ phạm nhân đến. Thời gian nghỉ trưa của phạm nhân kéo dài từ mười hai giờ đến hai giờ, đây là khoảng thời gian tự do nhất trong ngày của bọn họ. Có người sẽ ngủ nghỉ tại phòng giam, nhưng phần lớn đều sẽ ra ngoài hoạt động bởi thông thường cứ mười giờ tối nhà tù đã tắt đèn, với phạm nhân mà nói thì khoảng thời gian ban ngày rất quý giá.
Gần đây tiết trời ngày càng oi bức, số phạm nhân đến thư viện để giết thời gian cũng nhiều hơn bình thường.
"Cảnh sát Giang." Một tên phạm nhân cầm quyển tiểu thuyết trinh thám đi đến trước bàn làm việc của Giang Trì Cảnh, "Quyển này tôi đã đọc xong rồi, anh có thể giới thiệu cho tôi quyển nào khác được không?"
Giang Trì Cảnh dời tầm mắt đang nhìn về một góc nào đó, anh cầm máy quét mã và lấy sách lại: "Tác giả này viết quyển nào cũng ổn áp, anh có thể lựa xem từ từ."
Phạm nhân đi đến khu vực tiểu thuyết trinh thám để tìm tác phẩm cùng tác giả với quyển ban nãy, còn Giang Trì Cảnh tiếp tục đưa mắt nhìn ai kia đang ngồi ở nơi xa xa. Trịnh Minh Dịch đến thư viện nhưng lại không mượn bất kì quyển sách nào. Chẳng biết là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-cam/958823/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.