Khiết An chỉ đơn thuần nghĩ bản thân mình vừa nghe lầm, nhưng khi Thanh Bình quay trở lại, vô cùng vui vẻ mà dúi vào tay Khiết An một cái áo.
“May quá, còn vài bộ còn sót lại. Em coi thử nó là kiểu dáng gì nhé, còn kích cỡ thì anh nghĩ là sẽ vừa đấy.”
Sau đó y còn tận tình đẩy Khiết An vẫn còn chưa ú ớ được lời nào vào phòng tắm. Cũng rất kĩ lưỡng mà dặn dò những điều nên làm trước khi rời khỏi.
“Em lau người bằng cái nước trong chậu rồi hẵn thay nhé.”
“Dạ…”
Sau cùng thì chỉ còn lại Khiết An. Cô cẩn thận khóa lại cửa phòng tắm, rồi mới bắt đầu cởi áo ra. Trong nhà tắm có một bồn rửa mặt với một chiếc gương, đứng xa thì đủ nhìn thấy tới eo.
Khiết An nhìn bản thân trong gương, ngay phần bụng dưới lờ mờ vết đen còn chưa phai. Cô nhún khăn vào nước ấm, mùi thảo mộc thoang thoảng bên cánh mũi khiến Khiết An hiểu trong đây có gì. Cô nhè nhẹ lau bụng dưới của mình, mấy vệt đen lờ mờ cứ thế mà biến mất.
Ban nãy Thanh Bình cũng nhắc cô nên lau người luôn, nên Khiết An cũng cẩn thân lau sơ cơ thể mình. Mùi thảo mộc thoảng thoảng bên cánh mũi thơm vô cùng, Khiết An có chút thích chúng. Đầu ngẩng ngơ suy nghĩ không biết có loại sữa tắm nào có mùi giống vậy không. Chứ cô cũng muốn mua sài thử.
Lau người xong xuôi, Khiết An chộp lấy cái áo được đưa cho, ngắm nghía một hồi cuối cùng lại thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-bun/3486788/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.