Cả hai nói chuyện thân thiết với nhau một chút, sau đó cô phục vụ quay trở lại trạng thái làm việc của mình. Giấy bút chuẩn bị sẵn, cô mỉm cười đầy vui vẻ.
"Vậy anh với chú muốn dùng gì ạ?"
"Tâm trạng hôm nay thì có lẽ...choco nhỉ?" Thanh Bình thì thầm trong miệng, quyết định một hồi rồi quay sang cô phục vụ mỉm cười. "Một phần bánh choco với trà đen đi."
"Em hiểu rồi. Còn chú muốn dùng gì?"
"Một tách cà phê đen."
"Vâng. Vậy món của quý khách là một bánh choco, một trà đen, một cà phê đen nhỉ. Xin chờ một chút."
Nói rồi cô phục vụ quay đi. Để lại cả hai người dần chìm trong yên lặng. Thế Dương nhìn người trước mặt, âm thầm dò xét. Vừa nãy ông không nghe lầm, người này tên là "Thanh Bình" - một cái tên rất hay được nhắc tới trong nghề trừ tà.
"Thanh Bình" là một thầy trừ tà tài giỏi, dù không thuộc một gia tộc nào cả, nhưng lại gầy dựng được tiếng tăm của mình trong nghề. Nhưng người này lại vô cùng bí ẩn, thoắt ẩn thoắt hiện, chẳng ai biết rõ "Thanh Bình" hình thù như thế nào. Có người bảo nếu tài năng và lão luyện như thế thì chắc bây giờ đã là lão già rồi sao? Có thể chỉ là do ông nghĩ nhiều... Vì "Thanh Bình" trước mặt là một chàng thanh niên khiếm thị... Có lẽ chỉ là sự trùng hợp, chỉ là tên giống tên thôi.
Thanh Bình chợt mở lời: "Tay ngài ổn chứ?"
Nghe thấy câu hỏi, Thế Dương nhướn mày đầy khó hiểu. Nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-bun/3443783/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.