Ting tong!
"Hở..."
Tiếng chuông cửa reo lên phá tan không gian tĩnh lặng, "chúng" bỗng dưng lộ vẻ mặt sợ hãi, tách nhau ra rơi lộp bộp xuống đấy rồi chạy toáng loạn khắp nơi hay cố gắng tìm một nơi nào đó ẩn nấp. Hành vi kì lạ của "chúng" khiến Khiết An mừng rỡ, cô vội chạy ra cửa đón chào người vừa tới.
"Cô Mỹ Lệ!"
"Chào buổi sáng. Em sao thế, mặt xanh xao quá. Có chyện gì không ổn à?"
Nói rồi Mỹ Lệ xoa gương mặt cô học trò, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng. Khiết An cười nhẹ, lắc đầu.
"Em không sao. Cô mau vào nhà đi!"
Khiết An vội vã kéo Mỹ Lệ vào nhà, lúc đi còn quàng lấy tay Mỹ Lệ, ánh mắt vẫn còn chút sợ hãi mà nhìn lên cầu thang - cái nơi khi nãy vừa xuất hiện thứ to lớn kia. Mỹ Lệ cũng theo ánh nhìn của Khiết An mà nhìn lên, nhưng đáng tiếc Mỹ Lệ chẳng thấy gì cả.
Dù bản thân Mỹ Lệ có khả năng xua đuổi "chúng" (dù không biết tại sao) nhưng chung quy cô vẫn là người bình thường. Cô không giống Khiết An mà có thể nhìn thấy "chúng".
"Em vừa thấy cái gì đáng sợ lắm sao?"
"À vâng...vừa nãy..."
Khiết An nuốt nước miếng, từ từ kể lại chuyện lúc nãy. Mỹ Lệ vốn đã biết được chuyện Khiết An có thể thấy được những thứ tâm linh, cô cũng khá thoải mái về việc Khiết An chia sẻ câu chuyện của mình như một cách giải tỏa tiêu cực. Đồng thời, nếu có thể giúp được gì Mỹ Lệ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-bun/3443773/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.