6
Sau khi tôi lấy lại được cơ thể trong khoảng thời gian ngắn, lại bị Thẩm Nhược Thủy đá văng, linh hồn của tôi bị cô ta bỏ rơi không chút do dự.
Có lẽ vì trong lòng vẫn còn chấp niệm, linh hồn tôi vẫn chưa tan biến, thay vào đó lại bị mắc kẹt bên cạnh Trần Tự.
Tôi nhìn thấy Thẩm Nhược Thủy thay thế tôi, sống ở thế giới này.
Cô ta xử lý chu toàn mọi việc, vì vậy tất cả mọi người đều yêu thích cô ta.
Còn những người trước đã từng quen biết tôi xem sự thay đổi của "tôi" là "tỉnh ngộ".
"Từ một người trầm lặng, nhạt nhẽo, cậu ấy biến thành một cô gái nhiệt tình, tươi vui."
Từ hôm đó trở đi, Thẩm Nhược Thủy không hề giấu giếm tình yêu và mong muốn chiếm hữu đối với Trần Tự. Bọn họ hẹn hò, ôm ấp, chỉ duy nhất một điều là không hôn.
Khi môi Thẩm Nhược Thủy sắp chạm vào môi Trần Tự, Trần Tự hơi nghiêng đầu, tránh đi. Cậu ấy mím chặt môi, thấp giọng xin lỗi: "Xin lỗi, anh..."
Khi ấy, Thẩm Nhược Thủy tỏ ra đau lòng và bối rối: "Anh vẫn còn nhớ về cô ta sao?"
Trần Tự lặng im không nói.
Thẩm Nhược Thủy cố kìm nước mắt, hất tay Trần Tự ra: "Nhưng lúc đầu người anh chọn là em mà, vì vậy cô ta không thể quay lại nữa đâu."
Cô ta nói hai bọn họ biết rất rõ là chính cô ta đánh cắp cơ thể tôi trước, vì vậy bây giờ cô ta đồng ý cho Trần Tự một chút thời gian.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-bien-ruc-chay/2776568/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.