Đào Phỉ ngồi trong phòng khách xem ti vi, nghe thấy tiếng nói chuyện của dì Chu Hương Lâm bên ngoài cửa liền chạy ra mở cửa.
Chu Hương Lâm thấy cô cũng giật mình, "Phỉ Phỉ đã về nhà à? Mẹ con đâu rồi?"
Đào Phỉ trả lời: "Đang ở trong bếp giúp bà nội đấy ạ."
Chu Hương Lâm liếc nhìn về phía bếp, quay đầu lại thấy con gái Lý Diệu vẫn đứng phía sau bèn nói, "Con vào đi chứ!" Rồi hỏi, "Đã chào chị Phỉ chưa đấy?"
Lý Diệu cúi đầu gọi nhỏ một tiếng "Chị Phỉ".
Đào Phỉ vội vàng đáp lại, đưa dép lê cho cô.
Chu Hương Lâm nói: "Lớn rồi mà vẫn chưa biết cách ứng xử cơ bản à?"
"Bố em không đến à?" Đào Phỉ cố ý hỏi Lý Diệu, biết cô bé rất sợ bị phụ huynh mắng mỏ, từ nhỏ đã có nỗi ám ảnh rồi.
Lý Diệu hoàn toàn không có cơ hội trả lời, Chu Hương Lâm đã lên tiếng trước: "Bố con bé sẽ đến sau."
Vừa bước vào cửa, Chu Hương Lâm đi thẳng vào bếp. Đào Phỉ nghe mẹ mình - Chu Hương Mai nói: "Em đến sớm đấy, chốc nữa là ăn cơm rồi!"
Đào Phỉ dẫn Lý Diệu vào xem ti vi, lại đưa đồ ăn cho cô. Lý Diệu nhìn một lúc, chọn một miếng kẹo ăn.
"Em nghỉ mấy ngày vậy?" Đào Phỉ tìm chuyện để nói chuyện với cô. Lý Diệu nhìn chằm chằm vào ti vi đáp: "Năm ngày."
"Ít thế à?"
"Mẹ cho em đi học thêm, sau Tết phải đi học ngay."
Chu Hương Lâm vẫn luôn quản lý con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vui-mung-an-tet/3421842/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.