Chương trước
Chương sau
Mỹ Dung vô cùng thoả mãn với những gì mình đã làm, cô ta sẽ không để bọn họ có được hạnh phúc vẹn toàn được, vì dám đuổi cổ cô ta đi.

" Tôi muốn xem sắc mặt của bọn họ khi nhìn thấy tờ giấy xét nghiệm quá đi mất, một đám người ngu ngốc bị chúng ta lừa một cách thật dễ dàng."

Lý Nhã Đan lên tiếng chỉ trích Mỹ Dung.

" Cô đừng vội mừng khinh thường đối phương, nữ hoàng sẽ không phải là người dễ bị qua mặt như thế đâu."

Mỹ Dung đi đến cầm lấy chai rượu lên uống một ngụm vào miệng, vị cay xé chảy vào khiến cho đôi má của cô ta đỏ ửng lên.

" Bước tiếp theo là gì?"

Lý Nhã Đan lạnh giọng nói.

" Phá hủy tập đoàn của hoàng cung, tôi muốn lên làm chủ tịch của tập đoàn, đương nhiên cô cũng sẽ có 25 phần trăm cổ phần của tập đoàn."

Mỹ Dung cảm thấy kế hoạch này thật hấp dẫn.



" Được thôi hợp tác vui vẻ."



Thời gian hai ngày đã trôi qua kết quả đã được đánh tráo một cách hoàn hảo, Quản gia đi đến lấy kết quả đưa về cho nữ hoàng, bà và công nương điều rất lo lắng, Tư Nhuệ cứ nhốt mình trong phòng không cho Lý Chấn Kiệt đi vào vì cô nhìn thấy anh sẽ lại càng tức giận.

" Kết quả đến 99 phần trăm sao." - nữ hoàng bất ngờ nói, ánh mắt của mọi người điều rất thất vọng, nhưng đứa bé không hề có tội, nữ hoàng đã quyết định để Khiết Đồng ở đây một thời gian để Tina không làm rầm rộ mọi chuyện lên cho giới báo chí biết, vấn đề nan giải bây giờ là phải thuyết phục Tư Nhuệ tha thứ cho Lý Chấn Kiệt mọi chuyện vẫn còn một khuất mắt gì đó, nhưng làm sao cô có thể tha thứ cho một người chồng phong lưu như thế.

Lý Chấn Kiệt đi vào phòng nhìn thấy Tư Nhuệ với tâm trạng vô cùng tệ, ánh mắt của anh đầy sầu não.

" Tư Nhuệ à có ra sao đi nữa anh vẫn chỉ yêu có một mình em, đứa bé đó chỉ là ngoài ý muốn của anh, anh không biết mình đã có con bên ngoài như thế mọi chuyện đến quá đột ngột anh không biết phải làm sao nữa."

Tư Nhuệ hít một hơi thật sâu rồi ảm đạm nói.

" Ngoài ý muốn sao, vậy anh còn bao nhiêu đứa con rơi nữa vậy, Lý Chấn Kiệt đến khi nào anh mới thật lòng với tôi đây."

" Tư Nhuệ chưa lúc nào anh lừa dối em từ khi chúng ta kết hôn đến tận bây giờ, xin em hãy tin anh có được không, đừng đối xử lạnh nhạt với anh như thế."

Tư Nhuệ đau lòng nhìn vào gương mặt của Lý Chấn Kiệt bằng ánh mắt đầy nỗi buồn và tuyệt vọng.

" Chúng ta ly hôn đi."

Lý Chấn Kiệt liền kích động khi nghe Tư Nhuệ nói ra những lời đó.

" Không đâu anh sẽ không bao giờ ly hôn, Tư Nhuệ à xin em đấy hãy khoan dung cho anh lần này có được không."



Anh đi đến nắm lấy tay của Tư Nhuệ khẩn thiết cầu xin cô tha thứ nhưng Tư Nhuệ lại lạnh lùng rút tay của mình ra.

" Tôi sẽ không bao giờ tha thứ, cho dù anh có nói như thế nào đi nữa tôi cũng sẽ ly hôn, con tôi sẽ tự sinh tự nuôi nấng không cần phiền đến anh."

Lý Chấn Kiệt đau lòng cầm lấy tay của Tư Nhuệ đánh mạnh vào mặt mình.

" Đánh anh đi em muốn đánh như thế nào tùy em, xin em đừng ly hôn với anh anh không thể sống thiếu em được, Tư Nhuệ đừng đối xử với anh như thế."

Tư Nhuệ như một pho tượng cô ngồi bất động không quan tâm đến những hành động vớ vẩn của Lý Chấn Kiệt, đến khi nào anh dừng lại thì thôi mối quan hệ của bọn họ ngày càng tệ hại hơn.

Tư Nhuệ gọi điện về cho mẹ nuôi.

" Có chuyện gì vậy con?"

Nghe giọng nói của mẹ nuôi Tư Nhuệ liền khóc nức nở.

" Con muốn về ở với ba mẹ."

Mẹ nuôi lo lắng cho cảm xúc của cô.

" Con sao vậy đã có chuyện gì xảy ra bình tĩnh kể cho ba mẹ nghe."

Tư Nhuệ đưa tay lau nước mắt rồi nghẹn ngào nói cho mẹ nghe tất cả sự thật về việc Lý Chấn Kiệt có con riêng, cô thật sự không muốn ở đây thêm một giây một phút nào nữa mỗi lần nhìn thấy anh trái tim của cô lại đau thắt như có ai đó đang bóp mạnh dằn xé đến đau lòng.

Mẹ nuôi nghe xong thì vô cùng tức giận, liền thông báo cho ba cô biết, ông liền phẫn nộ đập mạnh vào bàn.

" Tôi sẽ không để con bé chịu thiệt thòi, chúng ta phải đưa con bé về đây, tôi không muốn thấy nó đau lòng vì cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, Tư Nhuệ là con gái lớn của chúng ta bổn phận của người làm cha mẹ phải biết yêu thương bảo vệ con của mình, chúng ta đến đón con bé về nhà thôi."

Nói rồi hai người tức tốc đi đến hoàng cung để đón Tư Nhuệ, mặc dù có sự ra mặt của nữ hoàng bọn họ vẫn nhất quyết đưa Tư Nhuệ quay về.

" Thưa nữ hoàng bật làm cha mẹ như chúng tôi không muốn nhìn thấy con gái của mình sống một cuộc sống không hạnh phúc khi phải chứng kiến chồng mình có con riêng ở bên ngoài, xin phép người cho chúng tôi đưa con bé về." _ ba nuôi lên tiếng nghiêm túc đề nghị.

Mặc dù không muốn nhưng nữ hoàng đã không còn cách nào khác để níu giữ, ở lại đây chỉ khiến trái tim của Tư Nhuệ bị giày vò càng đau lòng hơn thôi.

" Hai người có thể suy nghĩ lại không tôi sẽ giải quyết ổn thỏa." _ Công Nương lên tiếng đề nghị.

Nhưng ba nuôi rất kiên định ông sẽ không thay đổi quyết định của mình, hai người đi lên phòng của Tư Nhuệ, nhìn thấy con gái ngồi trên giường với đôi mắt sưng lên vì khóc bọn họ vô cùng đau lòng, mẹ nuôi đi đến ôm lấy cô.

" Chúng ta về nhà thôi."

Tư Nhuệ đứng lên cùng ba mẹ đi ra khỏi hoàng cung, Lý Chấn Kiệt cố gắng đuổi theo cầu xin cô.

" Tư Nhuệ đừng đi mà nghe anh nói đã."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.