"Nếu như vậy có thể làm tăng tần suất lên diễn, sao không làm như vậy ngay từ ban đầu?" Tôi vẫn không thể hiểu nổi, lương của họ tỉ lệ thuận với lượng công việc của họ, có thể hạ mình làm nghề này thì có ai là không thiếu tiền, không yêu tiền chứ?
"Em cứ tưởng quang minh chính đại mà lôi kéo khách hàng như vậy là dễ sao?" Lâm Tuyết cười lắc đầu: "Dẫu sao làm như vậy ở nước chúng ta cũng không hợp pháp, chỉ đành lách luật thôi, tuy thế lực của Nhạc Hằng trước kia rất mạnh nhưng vẫn không thể một tay che trời, dù sao Nhạc Hằng mới lập nghiệp trong khoảng thời gian ngắn ngủi mấy năm, nhưng bây giờ cộng thêm cả thế lực của Hà Uyên Uyên thì đã khác rồi. Cơ nghiệp mấy chục năm của tập đoàn họ Hà, đã có tay chân trong thành phố H, đương nhiên là có chỗ dựa nên không sợ gì, cộng thêm bây giờ Nhạc Hằng đã được nhà họ Nhạc thừa nhận nữa. Cả thành phố H có được mấy người to gan dám đắc tội với nhà họ Hà và nhà họ Nhạc chứ.
Tôi im lặng, ban đầu tôi chỉ biết sự nghiệp nhà họ Hà rất lớn, nhưng lại không biết đã đến mức độ như này rồi. Cho dù là những người bàng quan như tôi cũng có thể nghĩ ra được việc liên hôn giữ hai nhà Nhạc Hà mới là điều tốt nhất.
Nhưng tôi làm sao có thể can tâm nhìn Nhạc Hằng bị Hà Uyên Uyên cướp đi như vậy, làm sao có thể can tâm từ bỏ tình cảm mà khó khăn lắm tôi mới tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/616014/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.