“Thật sự không dám tin cô lại là người yêu của gã Nhạc Hằng im lìm ấy.” Lý Ninh che mặt, cảm thán một câu: “Tôi nghĩ chắc anh ấy thấy cô hết thuốc chữa rồi, nên chỉ còn cách hi sinh bản thân ở bên cô để tạo phúc cho xã hội thôi.”
Tôi không biết nói gì hơn.
“Tên Nhạc Hằng đó xem bản thân mình là chúa cứu thế à? Khẩu vị này cũng quá quái dị rồi, Hà Uyên Uyên nhan sắc xinh đẹp, thân hình nóng bỏng như hải sâm, bào ngư lại không thích, cứ nhất quyết ở bên cái món cháo trắng, rau nhạt dung mạo bình thường, EQ lẫn IQ đều âm vô cùng này.”
Bị chọc trúng chỗ đau, tôi túm chiếc gối ôm trên sô pha ném mạnh về phía anh ta, “Tôi nói cho anh biết, bớt nhắc Hà Uyên Uyên trước mặt tôi đi nhé, nếu còn có lần sau tôi sẽ kéo theo anh cùng chết đấy.”
Lý Ninh không ngờ tôi lại phản ứng dữ dội như thế, càng kinh ngạc cười to, “Cùng chết á? Cô nghiêm túc đấy à? Cô người yêu cũ đó làm gì mà khiến cô tức đến thế?”
Thật ra cô ta không làm gì cả, chỉ tuyên chiến với tôi mà thôi.
Có điều chuyện này không thể nói cho kẻ sợ thiên hạ chưa đủ loạn này được.
“Liên quan gì đến anh! Mau nghĩ cách thu xếp chỗ ở cho Lâm Tuyết đi, chuyện vặt vãnh này mà cũng làm không xong thì hãy nghĩ đến việc lấy cái chết tạ tội đi.”
“Chuyện vặt vãnh? Cô cho chuyện này là vặt vãnh?” Lý Ninh lớn tiếng kêu lên, “Trời đất chứng giám, cặp đôi hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615955/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.