Chính vào lúc tôi gần như đã tuyệt vọng, bỗng một bóng người xuất hiện đấm cho Ngũ Trương một cú.
Tuy xung quanh tối đến mức không nhìn rõ mặt mũi, nhưng dù chỉ thoáng qua tôi đã nhận ra anh.
Đó là Nhạc Hằng.
Lại một lần nữa anh lại xuất hiện đúng vào lúc tôi tuyệt vọng nhất.
Ngũ Trương phản xạ rất nhanh, hắn ôm mặt quay lại đang định chửi cha mắng mẹ. Vừa nhìn thấy Nhạc Hằng, Ngũ Trương sững người lùi lại vài bước, vẻ mặt khoái trá biến thái bỗng hiện lên nét hoảng sợ quen thuộc.
Tôi chỉ mong cách hắn càng xa càng tốt. Vừa rồi, cả thể xác lẫn tinh thần tôi phải căng ra để tập trung chống lại Ngũ Trương, đến khi an toàn, nỗi sợ hãi kinh hoàng lập tức bao trùm lấy tôi, Nhưng tôi không muốn hai người này nhìn thấy tôi yếu đuối như vậy.
Đối với Ngũ Trương, tôi không muốn mình khiếp sợ trước mặt hắn, còn với Nhạc Hằng, tôi không muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng anh.
Nhạc Hằng đột nhiên bước tới ôm lấy tôi.
Cái ôm này rất chặt, dường như anh muốn chôn chặt tôi vào trong cơ thể anh vậy. Người tôi lúc này hoàn toàn cứng đơ không thể nhúc nhích.
Nếu nói đầu tôi trở nên trống rỗng trong khoảnh khắc sợ hãi khôn cùng ấy, thì bây giờ quả thật tôi đã cảm thấy được sự tồn tại của nó. Nhưng não tôi hầu như đã dừng hoạt động, kiểu như máy tính bị hack, không thể điều khiển theo ý mình.
Tôi nhiễm virut rồi.
Con virut ấy mang tên Nhạc Hằng, trong tích tắc đã đánh sập tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615918/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.