Mộ Dung Nguyệt bị sốt, cả người cô mềm nhũn như một cục bông không có chút sức lực nào cả.
Cả đêm Cố Hành gọi bác sĩ riêng, đút thuốc cho thiếu nữ, lại một đêm không ngủ giúp cô chườm đá, lau mồ hôi lạnh.
Chiếm chăm sóc Mộ Dung Nguyệt, Cố Hành không nhờ ai khác, mãi cho tới khi trời tờ mờ sáng, nhiệt độ cơ thể Mộ Dung Nguyệt mới giảm xuống chút.
"Cố Hành..."
Mộ Dung Nguyệt vừa tỉnh lại vẫn choáng váng đầu óc, thân thể này của mình cũng không biết cố gắng chút nào, dáng vẻ này... vậy mà lại sốt rồi.
Cố Hành cũng tự trách bản thân, chung quy lại vẫn là anh không chăm sóc tốt cho cô.
Dỗ dành cô uống thuốc xong đo lại nhiệt độ cơ thể, vẫn hơi sốt nhẹ.
"Lần sau, chúng ta vẫn là ở trong nhà thì tốt hơn." Cố Hành nấu cháo trắng, dỗ cô ăn hết.
Tất nhiên Mộ Dung Nguyệt biết Cố Hành nói chuyện gì lần sau, chỉ là lần này cô bị sốt, mơ thấy rất nhiều chuyện, những chuyện đó vô cùng chân thật tựa như từng xảy ra.
Chỉ là trong mộng, cô là công chúa của một quốc gia tên Thịnh quốc, mà Cố Hành là đại tướng quân chinh chiến sa trường.
Trong mộng, bọn họ quen nhau từ sớm, cảm giác kia quá mức chân thật tựa như đã xảy ra, dù sao bây giờ cô tỉnh lại vẫn nhớ rõ những chuyện trong giấc mơ kia.
Cô và Cố Hành gặp nhau ở Tinh Nguyệt Các trong hoàng cung, năm tháng sau này, đều là anh bảo vệ cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391277/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.