Tinh Nguyệt các vô cùng yên tĩnh, Mộ Dung Nguyệt tất nhiên hiểu rõ, Cố Hành ca ca của nàng không còn nhớ nàng là ai nữa.
"Độc Cố Hành ca ca trúng, giải được không?" Mộ Dung Nguyệt chỉ quan tâm đến thân thể của Cố Hành.
Cũng mặc kệ hắn đã quên nàng.
"Thái Thượng Vong Tình vốn không có giải dược." Lưu Mộng nhàn nhạt mở miệng.
"Có nguy hiểm cho tính mạng không?"
"Trúng độc này mà còn có thể tỉnh lại, sức khỏe hắn đúng là Thiên định chi nhân." Lưu Mộng nhìn Mộ Dung Nguyệt, có vài lời dù đã hạ quyết tâm vẫn khó mở miệng.
Trăm ngàn năm nay Vu Quốc chỉ chờ người gọi là 'Thiên định chi nhân' xuất hiện, mà bọn họ sẽ phụ tá người này thống nhất thiên hạ.
"Nhưng Thái Thượng Vong Tình chính là một tai họa ngầm, tùy lúc sẽ muốn mạng của hắn." Lưu Mộng cười khổ nói, khả năng chính là ý trời trêu ngươi, vào lúc nàng ta gặp được thiên định chi nhân lại xảy ra chuyện thế này.
"Âu Dương Hư đây? Hắn cũng không có cách nào sao?" Mộ Dung Nguyệt biết Âu Dương Hư là danh y, có lẽ hắn sẽ có cách.
"Đã xem rồi, Âu Dương Hư cũng cảm thấy hứng thú với loại độc này, hắn cũng đã bắt đầu nghiên cứu giải dược... nhưng..." Lưu Mộng muốn nói lại thôi.
"Ngươi sợ trước khi nghiên cứu ra giải dược, độc của Cố Hành ca ca đã phát tác, đúng không?" Đây cũng là điều Mộ Dung Nguyệt lo lắng.
"Ngươi đúng là rất quan tâm huynh ấy." Là ngữ khí trần thuật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391254/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.