Hakumen đứng trên một nhánh cây to, cau mày cắn lấy móng tay nói: “Quái lạ, làm sao nguyền ấn đang dần yếu đi rồi.”
Lúc này trời đã sáng, đêm qua trong trận chiến nàng cũng đã cảm giác được Gin cùng Ruri chạy trốn nhưng bởi vì nàng lưu lại nguyền ấn trên người Ruri nên cũng không lo lắng.
Lại không ngờ lúc đuổi tới thì cảm giác liên kết của nàng với nguyền ấn đã trở nên mờ nhạt đi. Nàng hiện tại chỉ dựa vào chút cảm nhận mờ nhạt này mà lần theo phương hướng của bọn hắn.
“Xem ra tên kia cũng không phải là nhờ may mắn mà thoát khỏi kiểm soát của Muzan.” – Hakumen lại bắt đầu lên đường, chỉ là bây giờ là ban ngày thực lực nàng cũng có chút suy giảm, nên tốc độ cũng suy giảm.
Nàng cũng không phải các loại yêu quái được tạo ra do sự sợ hãi của con người chỉ có thể xuất hiện vào ban đêm, mà là tự mình tu luyện mà thành, nên nàng cũng không cần thiết trốn chui trốn nhủi vào ban ngày.
Mặc dù thực lực có chút suy yếu nhưng cũng không đáng kể.
…
Lúc này trong một hang động. Gin đang ôm lấy Ruri cắn nhẹ vào cổ nàng, hắn đang cố hút lấy nguyền rủa của Hakumen.
Chỉ là khi hút như vậy cũng không thể tránh khỏi hút phải máu của nàng, nên hắn cũng không thể không dừng lại, cho nàng thời gian hồi phục. Dẫn đến nguyền rủa cũng không thể một lần triệt tiêu nó.
“Không sao chứ, Ruri!” – Hắn ân cẩn hỏi lấy nàng.
“Ta không sao!”
Ruri khuôn mặt tái nhợt lắc đầu biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-xuyen-qua-lien-bi-dai-boss-de-mat-toi/1155607/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.