Edit: Shining_Time95 
Sau khi Diệp Tử Kỳ đi, Nhạc Thanh Dao tê liệt ngã xuống giường, mỗi lần ghi hình xong chương trình, cô đều cảm thấy thân thể suy sụp. 
Cầm lấy điện thoại đặt ở bên gối, Nhạc Thanh Dao gọi cho Tiêu Chính Vũ. 
"Tiêu tổng." 
"Ừm?" 
"Nhờ anh ban tặng, mà tôi bị người ta ghét." 
Tiêu Chính Vũ: "Chuyện này liên quan gì đến tôi?" 
"Đương nhiên, có quá nhiều người yêu thầm anh. Là bạn gái trên danh nghĩa của anh, tôi nghĩ mình đã bị hơn trăm phụ nữ căm ghét." 
"Ừ" Tiêu Chính Vũ ngay sau đó thêm một câu, "Em tự tìm mà." 
Nhạc Thanh Dao phát điên, "Được,là tôi tự tìm, tự làm tự chịu, được rồi chứ." 
"Tôi đang ở Trường Sa." Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt nói: "Vừa đến khách sạn." 
"Hồ Nam Trường Sa?" 
"Ừ." 
Nhạc Thanh Dao hỏi: " Anh tới làm gì?" 
"Mở họp, ngày kia trở về." 
"Ồ." Nhạc Thanh Dao nói: "Ngày mai chương trình cũng sẽ đưa bọn tôi đến sân bay Trường Sa." 
"Vậy em có muốn cùng về không?" 
Nhạc Thanh Dao suy nghĩ một chút, "Có thể, có chỗ cho tôi ngủ là được." 
Dựa theo lệ thường, Nhạc Thanh Dao ghi hình xong, ngày hôm sau cơ bản chỉ ngủ. 
Ngày hôm sau, chương trình đến Trường Sa, các thành viên khác tự mình đáp chuyến bay trở về thành phố của mình. Nhạc Thanh Dao bắt taxi đến khách sạn nơi Tiêu Chính Vũ ở. 
Nhạc Thanh Dao đến, đã là năm giờ chiều, Tiêu Chính Vũ vừa mới kết thúc cuộc họp, trở về khách sạn. 
Nhạc Thanh Dao ở trên xe đã ngủ thật lâu, nhưng ở trên xe chỉ càng ngủ càng mệt, vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-vao-hao-mon-ra-khong-duoc/1073698/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.