Những lời này nghe quen quen.
Thiệu Tư suy nghĩ chốc lát mới nhớ ra, trước đó hình như hắn từng ở trên xe nói với thằng con trai nào đấy.
Gần như y nguyên. Nguyên văn.
Thiệu Tư liếm liếm môi dưới, liếm đến một miệng vết thương cực kỳ nhỏ: “… Ngày mai Lý Quang Tông chết chắc rồi, hắn ghi âm cho anh hả?”
“Ừm, tăng tiền lương cho hắn.”
Thiệu Tư đạo: “Tăng cái rắm chứ tiền lương, không trừ đã không tồi rồi, về nhà thắp hương tạ ơn đi.”
Cố Duyên Chu nghe mà từ chối cho ý kiến, chỉ đưa tay dùng ngón tay lau môi dưới Thiệu Tư, trầm giọng hỏi: “Xin lỗi, đau không?”
Trước đây anh vẫn luôn cho rằng Thiệu Tư tương đối bài xích chuyện lên giường, bất luận vị trí.
Nếu Thiệu Tư không muốn, anh cũng sẽ không miễn cưỡng. Chỉ là để phòng ngừa mình nhịn không được, cho nên sau khi hai người ở bên nhau, lúc hôn nhau anh luôn tương đối khắc chế, chưa bao giờ nghĩ đến tình huống như hiện tại, không chút kiêng nể mà cắn rách môi người ta.
Không phải chưa từng thấy trong giới có vài người cho dù thích đồng tính, nhưng mà đối với phương diện kia nhất thời không có biện pháp tiếp nhận. Huống hồ Thiệu Tư không giống anh, không phải gay trời sinh, anh vẫn luôn có chút băn khoăn, vừa vặn Thiệu Tư lại biểu hiện ra một bộ dáng rất kháng cự —— ai biết hóa ra là trong đầu người này luôn nghĩ mấy cái chuyện ba xàm đó.
Chút vết thương nhỏ ấy, không đến nơi đến chốn, Thiệu Tư còn chưa đến mức yếu ớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-tinh-day-lien-nghe-noi-toi-ket-hon-roi/1303040/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.