Ăn cơm xong, Lý Quang Tông lái xe đưa Thiệu Tư trở về.
Chiếc xe này là lúc hắn ta mới vừa tích cóp được khoản tiền đầu tiên liền tung ta tung tăng chạy tới thị trường second hand mua, không đến bốn mươi ngàn, nhãn hiệu bình thường nhất.
Ngày đó Lý Quang Tông lĩnh tiền thưởng, trong tay nắm chặt thẻ, một hai phải dẫn hắn đi chọn chung: “Thùng vàng đầu tiên trong cuộc đời tôi, cậu không muốn theo tôi chứng kiến một chút sao?”
“Chứng kiến cái gì, chọn đến chọn đi không phải đều là hàng second hand à.”
Thiệu Tư không quá hiểu loại nhiệt tình bình dân đi dạo chợ second hand của Lý Quang Tông là từ đâu chui ra: “Cậu nghe tôi đi, chờ một chút, qua một thời gian ngắn ba ba liền dắt con vòng qua tiệm 4S cách vách chọn một cái xe tốt.”
Lý Quang Tông không tin tưởng: “Bây giờ đúng là cậu có chút khởi sắc, nhưng nói không chừng sẽ nhanh chóng hết thời đó… Tôi sợ đến lúc đó đi theo cậu ăn mì ăn liền ăn đến độ không nỡ mua xe, vẫn nên mua trước rồi lại nói.”
Cuối cùng hắn chọn một chiếc màu trắng.
Nếu Thiệu Tư đã đến, vậy liền phải sắm cho tốt cái vai ‘người góp ý’, hắn vỗ vỗ vai Lý Quang Tông: “Xe này, loại này, có phát hiện là màu trắng hơi xấu không. Vì sao không mua đen.”
Bình dân Lý Quang Tông nghiêm trang chững chạc nói: “Màu đen hút nhiệt.”
Thiệu Tư cau chân mày: “Hửm?”
Lý Quang Tông: “Đến mùa hè, ở trong xe không phải sẽ nóng chết à, màu trắng khẳng định tốt hơn màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-tinh-day-lien-nghe-noi-toi-ket-hon-roi/1303037/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.