Nghi lễ rửa tội vào đêm thứ ba cuối cùng cũng kết thúc vào lúc 22 giờ. Tạ Hoài Du mệt mỏi ngã người ra sau ghế, cậu cố giữ cho bản thân tỉnh táo không vì linh hồn đau đớn mà lại ngất đi.
Hệ thống đúng lúc bật ra âm thanh thông báo trong đầu Tạ Hoài Du.
[Chỉ số may mắn: 99 (Người chơi trở thành người chơi may mắn nhất, có khả năng thành công mọi việc với tỉ lệ là 99%)]
Đây rồi.
Thứ cậu luôn chờ đợi.
Cậu có thể thực hiện được nó rồi.
Bảo vệ người cậu yêu như cách anh nguyện dùng tất cả sức lực giết 58 người chơi cấp cao, bảo vệ cậu khỏi truy sát ở phó bản nọ.
Các NPC tín đồ như mọi ngày trở về phòng của mình, dường như buổi hiến tế vào tối nay chỉ dành cho người chơi bọn họ.
Jalas đưa mắt lo lắng nhìn cậu hỏi: “Cậu thật sự định làm như vậy à?”
“Vâng.”
Tạ Hoài Du cười nhẹ nhìn ra tế đàn được trang hoàng bên ngoài thần điện hỏi ngược lại ông một câu: “Thần xuất hiện thì không gian này mới hợp nhất với không gian bên kia có đúng không?”
Jalas đoán được tại sao cậu lại hỏi như vậy, ông khẽ gật đầu “ừm” một tiếng mới do dự hỏi một câu mà ông vẫn luôn muốn hỏi: “Cậu là vì người ở không gian bên kia?”
Biểu cảm trên khuôn mặt Tạ Hoài Du trở nên vô cùng dịu dàng, cậu chầm chậm đi về phía tế đàn nhỏ giọng trả lời cho Jalas, giọng nói cậu theo cơn gió truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-thoat-khoi-game-giai-do-lai-bi-keo-vao-tro-choi-sinh-ton/3547928/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.