Cố Lãng không định nghe theo lời bạn trai nhỏ nói. Hắn phải đến đó để xác nhận Tạ Hoài Du hoàn toàn bình an, chỉ như thế mới có thể khiến hắn yên tâm được đôi phần.
Ở một thế giới không biết cái chết sẽ đến với họ lúc nào, hắn muốn bản thân luôn ở cạnh người hắn yêu.
Tạ Hoài Du nhắn thì nhắn như vậy, nhưng cậu hiểu rõ tính cách của bạn trai mình, hắn chắc chắn sẽ đến mà cậu chỉ có thể tìm cách đảm bảo an toàn cho các đồng đội của mình mà thôi.
Ở không gian này người sau khi làm nhiệm vụ thất bại sẽ phải tồn tại như một phần trong phó bản, tiếp tục chuỗi ngày sinh hoạt bình thường như mọi tín đồ khác, vậy những người chơi đã chết ở không gian bên kia có giống như Jalas không?
Nếu có bọn họ, vậy phó bản này sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Các đồng đội của cậu có thể moi được ít thông tin hữu ích từ đám người chơi cũ đó.
Tạ Hoài Du vừa tính toán đường ra cho bọn họ vừa nhẩm đếm xem thời gian bắt đầu buổi lễ còn mất bao lâu.
Một ý nghĩ bất chợt nảy ra trong đầu cậu, Tạ Hoài Du thử trao đổi trong đầu với hệ thống.
“Này, có thể tặng người chơi khác kĩ năng của mình hay không?”
Hệ thống mất một lúc lâu mới dùng chất giọng lạnh băng trả lời: [Có thể, chỉ cần người chơi tự nguyện, mọi thứ đều có thể tặng.]
“Tốt rồi, ngươi đã có thể cút.”
Tạ Hoài Du không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-thoat-khoi-game-giai-do-lai-bi-keo-vao-tro-choi-sinh-ton/3547925/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.