Từ Nguyệt Hi khó khăn đỡ tường đi lại đập tay với anh, nhăn mày nói: “Được thì được rồi, có điều… hai người bên kia là phe nào vậy?”
Lý Tư Niên bắn ánh mắt cảnh giác đến hai người vừa xuất hiện trong phòng.
Cố Lãng nhỏ giọng nói với Tạ Hoài Du: “Như anh nói, anh và em là người yêu của nhau, còn cả đám người trước mặt em đều là đồng đội của chúng ta đấy!”
“Bọn họ… đều mất trí nhớ sao? Tôi nhìn thấy bọn họ đánh nhau.” Sắc mặt Tạ Hoài Du vô cùng khó coi, bởi vì nếu là đồng đội của nhau mà lại hành nhau như này thì sau này phải làm sao đây.
Cố Lãng nghe vậy mới trấn an cậu: “Du Du không cần lo, anh nghĩ anh có thể khiến cô nhóc Từ Nguyệt Hi tin mình.”
Nói rồi hắn cẩn thận mở miệng nói chuyện với cô nhóc: “Bọn tôi là đồng đội của bốn người. Chúng ta bị xóa kí ức khi vào phó bản này nhưng tôi có đặc quyền khi vượt ải cấp cao nên mới không bị xóa trí nhớ, đừng đánh nhau nữa.”
Lý Tư Niên nhìn kẻ đã bị mình tiêm một mũi thuốc mê mua được từ hệ thống mới an tâm hơn đôi chút dời khỏi khu vực bàn phẫu thuật, âm thầm lấy ra hai thanh chủy thủ kéo Từ Nguyệt Hi ra phía sau mình lạnh lùng nói: “Tại sao tôi phải tin anh?”
Đúng lúc này Từ Nguyệt Hi đột nhiên nghe được giọng nói của anh trai trước mặt vang lên trong đầu mình.
“Dù nhóc bị xóa kí ức nhưng bản năng vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-thoat-khoi-game-giai-do-lai-bi-keo-vao-tro-choi-sinh-ton/3547918/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.